Edit by Vân Hi
Vì thế Tiêu Nghiên trơ mắt nhìn A Chiêu đi trước mình, còn thập phần quy củ cùng mình bảo trì ít nhất khoảng cách một mét.
Hai người tiến hành rồi một hồi tản bộ vô cùng "thuần khiết và trong sáng".
Thẳng đến khi trở lại biệt thự, Tiêu Nghiên như cũ không có đoán ra, Hứa Chiêu, nữ nhân này, đến tột cùng là muốn làm gì.
Cười tủm tỉm cùng Tiêu Nghiên rồi tạm biệt, A Chiêu chuẩn bị trở về phòng của mình.
Thình lình, cô bắt gặp ánh mắt đang nhìn mình của quản gia đang đứng trong góc.
A Chiêu: "......"
Cô luôn cảm thấy ánh mắt của vị quản gia tiên sinh này có phần kỳ quái.
"Có chuyện gì sao, quản gia?" A Chiêu hỏi.
Quản gia mặt không biểu tình lắc đầu, ông có chút ngạc nhiên về độ nhạy cảm của A Chiêu.
A Chiêu liếc nhìn ông một cách khó hiểu, xoay người trở về phòng mình.
Đêm đó.
Tiêu Nghiên ngồi bên cửa sổ.
Hắn không có bật đèn, rèm cửa sổ cao từ trần đến sàn được kéo ra một chút, ánh trăng lấp lóe chiếu vào, cũng không mang nhiều ánh sáng cho căn phòng, ngược lại những cái bóng đen xuất hiện khiến cả căn phòng càng trông u ám lại âm trầm hơn.
*Ai không hiểu thì đại loại là ánh trăng chiếu vào đồ vật bên trong, tạo ra mấy cái bóng trên mặt đất ý.
Lúc đầu edit mà sởn cả gai ốc.
Đang thức đêm nữa chứ!*
Tiêu Nghiên lại nửa điểm cũng không thèm để ý.
Hắn sớm đã dưỡng thành thói quen với sự an tĩnh cùng tối tăm này.
Hắn thích kiểu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-nam-chu-khai-quai-sao/2075682/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.