Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Thư Tuyển đặt một tô mì xuống trước mặt Sơ Tranh: "Ăn đi."
Trên mì phủ lên thịt thái mỏng đủ loại sắc hương, nước canh đậm đà, vẻ ngoài vô cùng đẹp mắt.
Sơ Tranh nếm thử một miếng, hương vị cũng không tệ.
"Ăn ngon không?" Thư Tuyển hỏi cô.
"Cũng được."
Thư Tuyển: "..."
Rõ ràng ăn rất ngon, sao lại cũng được?
Chuông điện thoại di động cắt ngang suy nghĩ của Thư Tuyển, hắn lấy di động ra nhìn một chút, lại nhìn Sơ Tranh ở đối diện một chút, cầm điện thoại đứng dậy đi vào phòng ngủ.
Thư Tuyển nghe điện thoại gần 10 phút, lúc đi ra Sơ Tranh đã ăn xong, tiếp tục nằm sấp trên bàn viết kiểm điểm.
Thư Tuyển đứng ở cửa ra vào, theo ánh sáng lờ mờ nhìn cô.
Ánh sáng của đèn đặt dưới đất vừa vặn bao phủ lấy cô, bóng người nho nhỏ nằm sấp trên bàn, thân băng lãnh bén nhọn xa cách kia dường như cũng lui đi không ít, lúc này hắn mới phát giác được cô là học sinh.
"Nhìn cái gì?" Sơ Tranh đột nhiên ngước mắt nhìn qua, ánh mắt lạnh buốt.
Thư Tuyển cầm điện thoại di động đi tới, tiện tay đặt điện thoại lên bàn, tiếp tục ăn mì hắn còn chưa ăn xong: "Đây là nhà tôi, tôi làm gì, là tự do của tôi?"
Sơ Tranh chuyển bút, dường như muốn phản bác hắn, nhưng cuối cùng cánh môi khẽ động, không tìm được điểm để phản bác, nắm lấy bút cúi đầu tiếp tục viết chữ.
Thư Tuyển ăn xong mì, thu dọn đồ đưa vào phòng bếp rửa.
Điện thoại hắn để trên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/902909/chuong-1322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.