Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Sơ Tranh gỡ mũ trò chơi xuống, thở ra một hơi.
"Tiểu Sơ, tôi nói sai sao?"
Hơi thở này vẫn chưa thở ra hết, giọng nói của Tần Lạc đột nhiên vang lên.
Sơ Tranh: "..."
-
Tuyến thời gian kéo về trong game.
Tần Lạc ngoẹo đầu, mặt mũi tràn đầy ngây thơ tò mò: "Cho nên, Tiểu Sơ, tôi có thể cùng cô hôn môi không?"
Sơ Tranh xém chút bị lời này làm cả kinh đến nhảy ra ngoài bị hai người bên kia phát hiện.
Cô kéo Tần Lạc mau chóng rời khỏi nơi này.
"Anh nói cái gì?"
"Tôi có thể cùng Tiểu Sơ hôn môi không?"
Sơ Tranh lý trí cự tuyệt hắn: "Không thể."
"Vì sao, Tiểu Sơ không thích tôi sao?" Sắc mặt Tần Lạc lập tức đổ xuống: "Nhưng tôi rất thích Tiểu Sơ."
Sơ Tranh tỉnh táo nói: "Chúng ta bây giờ đều là số liệu, không có cảm giác gì."
Tần Lạc nhíu mày, không hiểu nói: "Vậy vì sao bọn họ có thể..."
"Đầu óc bọn họ có bệnh."
"A..."
Sau khi Sơ Tranh dùng ngôn từ chính nghĩa cự tuyệt Tần Lạc, trực tiếp logout.
Thẻ người tốt là một chuỗi số liệu, cái này thật sự rất làm khó cho cô.
Cô vừa logout, Tần Lạc liền đuổi theo.
"Tiểu Sơ?"
"Câm miệng!"
Sơ Tranh bực bội quát một tiếng.
"Ồ..."
Tần Lạc thật sự ngậm miệng, nhưng cũng không rời đi, mà náo loạn bên trong thiết bị điện tử trong phòng Sơ Tranh.
Sơ Tranh: "..."
Thật sự rất muốn đánh hắn!
Không thể yên tĩnh một lát sao?!
Cốc cốc.
"Tiểu thư."
Dì Đặng ở bên ngoài gọi cô.
Sơ Tranh lập tức đứng dậy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/903018/chuong-1373.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.