Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Cãi nhau cả tiếng đồng hồ, cuối cùng nể tình sắp đến tết, nên cho bọn họ qua năm mới rồi dọn đi.
Đến lúc đó tất cả những kiến trúc vi phạm quy định ở khu này đều phải phá dỡ đi, có người không phục, nhưng không có cách nào.
Sau khi Sơ Tranh và cha Úc mua bát nạm vàng về nhà, mẹ Úc không bảo bọn họ ra ngoài nữa, dùng thời gian mấy ngày là có thể mua xong tất cả mọi thứ.
Ngày nào Sơ Tranh cũng ở trong nhà, chuyện gì cũng không làm.
Hai ngày nay thẻ người tốt cũng không thường xuyên ở đây, có thể là đang bận chuyện xổ số.
Mặc dù cũng sắp đến tết, nhưng khoảng cách 10 năm, ngày tết cũng không phải cùng một ngày.
Trình Mộ bên kia sớm hơn thật nhiều ngày.
—— Không ra ngoài chơi cùng bạn học sao?
Sơ Tranh biết cha Trình và mẹ kế của hắn đều không ở nhà, lúc này trong nhà chỉ có một mình hắn.
"Không có ý nghĩa." Trình Mộ nằm trong ghế, nghiêng chân ăn kem.
—— Lạnh như thế mà cậu còn ăn kem?
"... Tôi cứ ăn đấy!" Cô quản tôi à!
Sơ Tranh có thể nghe thấy tiếng pháo hoa bên phía Trình Mộ, thiếu niên ngồi một mình ở trong ghế, ánh đèn mờ nhạt rơi trên người, không khỏi có chút cô tịch.
Hắn nắm lấy thìa, thử xúc một miếng, thần sắc hơi sa sút.
Điện thoại ở trên bàn vang lên lại ngừng, ngừng lại vang, cuối cùng quy về yên tĩnh.
Sơ Tranh ngồi ở bên kia, tâm tình cũng không tốt lắm, đi đi lại lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/904816/chuong-1944.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.