Tả hộ pháp mím môi lặng im, chuyên tâm đấu kiếm.
Câu nói đậm chất khiêu khích vừa rồi của Dung Hạc đã thành công chọc giận gã.
Đường kiếm của Dung Hạc có xu hướng yếu dần.
Chàng biết, thể lực của mình không còn nhiều, địch lại đông.
Nếu cứ đấu ngang tay thế này, e là rất khó để an toàn thoát thân.
Thế nhưng...ánh mắt Dung Hạc liếc qua vách đá...Mặc dầu không rõ vách đá này cách mặt đất bên dưới bao nhiêu, ở bên dưới có gì, nhảy xuống có chết hay không...Song chàng cảm thấy, nhảy xuống đó may ra còn có thể sống sót, còn nếu lưu lại đây, khéo mất đầu.
Chàng không có muốn mất đầu thay đại huynh cẩu kia đâu, vậy thì oan uổng hơn cả Đậu Nga cho coi.
Ở đây hay nhảy xuống?
Dung Hạc phân vân...
Vế sau đương nhiên là lựa chọn tốt đẹp hơn vế trước.
Chàng dồn thêm nội lực trong kinh mạch, đột ngột tung một thế kiếm mạnh mẽ, sắc sảo, chém thẳng đường vào ngực Tả hộ pháp.
Phá vỡ vòng vây xung quanh, đạp chân lên xác chết, lao đến bên vách đá.
"Hắn định nhảy xuống vách đá!"
"Không được để hắn tự tử!"
Đám Ma giáo nhốn nháo hết cả lên, mí mắt Tả hộ pháp cơ hồ muốn rách luôn rồi, vào khoảnh khắc gã chứng kiến cái gã(*)Dung Hành kia thực sự nhảy xuống.
(*)Tả hộ pháp cho rằng đây là Dung Hành nên nghĩ vậy.
Nhảy xuống rồi...Đúng là tác phong của mấy tên ngụy quân tử!
"Huynh đệ, chúng ta xuống núi.
Hắn giờ trúng độc rồi, có chạy thì chẳng chạy được bao xa.
Lần này nhất định chúng ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-nguoc-tinh/1059391/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.