Con ngươi đen kịt của Đường Tiễn quét qua đàn anh, hơi thở lạnh lùng nặng nề giáng xuống đàn anh.
Đàn anh giật giật khoé miệng, "Vậy anh đi trước."
Đường Tiễn hoà hoãn dắt tay Dung Hoàng, lười biếng đáp: "Cám ơn đàn anh."
Đàn anh ài một tiếng, cũng không quay đầu lại.
Đường Tiễn nguy hiểm nheo mắt, liếc Dung Hoàng, “Sau này cậu không được phép nói chuyện với những người đàn ông khác.”
Dung Hoàng bối rối, “Tại sao?" Cô không thể nói chuyện với ba Dung sao.
Vẫn cần phải trao đổi nhiều hơn với kim chủ ba ba chứ.
Dù sao thì, kho bạc nhỏ bé của cô đều đến từ kim chủ ba ba.
Sắc mặt Đường Tiễn tái nhợt, nhưng trong đôi mắt đen lại mang theo vẻ nghi ngờ, "Những người đàn ông khác đều không phải người tốt, bọn họ đều muốn đem cục cưng về nhà ăn thịt."
Ánh mắt lướt qua xương quai xanh lộ ra ngoài của cô gái nhỏ, không có chút dấu vết nào, đôi mắt Đường Tiễn có chút tối sầm.
Cô gái nhỏ mỏng manh như vậy, đương nhiên phải trông chừng cẩn thận, tránh bị một số người không có mắt ngấp nghé.
Dung Hoàng nghiêng đầu, nghiêm túc nói: "Tớ không ngon đâu."
Đường Tiễn cười gật đầu, “Ừ, cục cưng không ngon." Nói xong liền kéo Dung Hoàng đi báo danh.
Có ngon hay không thì phải ăn mới biết được.
Cô gái nhỏ bây giờ còn quá nhỏ, chờ một chút.
Để càng lâu thì càng ngon.
—
Sau khi báo danh, Đường Tiễn cầm thẻ sinh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-nhan-vat-phan-dien-vua-ngot-ngao-vua-hoang-da/1297953/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.