Dù cho bên ngoài người ta đoán già đoán non thế nào, lời tốt lời xấu ra sao, đại lễ đăng quang và lễ phong hậu vẫn diễn ra như thường.
Sáng sớm, Dung Hoàng đã bị Ung Tinh kéo ra khỏi chăn ấm, mất hơn một giờ để trang điểm.
"Nương nương, vẫn còn một cái hoa điền chưa dán lên." Cung nữ trang điểm cho Dung Hoàng lấy ra hoa điền, nhẹ nhàng nhắc nhở Dung Hoàng đừng vội đứng dậy.
Dung Hoàng phồng má ngồi xuống, khi hoa điền được dán xong, nàng lập tức nhảy xuống ghế.
Sau một hồi loay hoay mãi, nàng vẫn chưa ăn sáng.
Hơn chục cung nữ đang đứng đợi ở một bên, Dung Hoàng vừa ăn xong liền mời nàng đi thay hỷ phục.
Cuối cùng cũng mặc xong hỷ phục, Dung Hoàng chỉ còn thở được nửa hơi: "Nương nương nhìn xem, đẹp quá."
Hỷ phục màu đỏ rực rỡ làm cho Dung Hoàng càng thêm trắng trẻo xinh đẹp, dưới chân váy được thêu hình phượng hoàng bằng đường chỉ vàng sống động như thật.
Hoa điền đỏ giữa trán làm Dung Hoàng càng thêm kiều diễm.
Dung Hoàng chớp mắt, đây là tiểu mỹ nhân nhà ai vậy?
"Nương nương, giờ lành đã đến." Lão ma ma đứng ở cửa nhắc nhở.
Dung Hoàng nhận lấy chiếc quạt lông công từ cung nữ, che đi khuôn mặt thanh tú của nàng.
Dưới sự giúp đỡ của cung nữ, Dung Hoàng rời khỏi cung điện, bước lên kiệu của Hoàng hậu theo đúng quy chế, đi về phía Thái Đàm Điện, nơi tổ chức đại lễ đăng quang và lễ phong hậu.
Bởi vì trước
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-nhan-vat-phan-dien-vua-ngot-ngao-vua-hoang-da/1298047/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.