Chương trước Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150
Chương sau
Hạ Hạ nói: "Lúc cô còn sống cô không có khả năng kêu đến mức họ đều nghe được à?" Lệ quỷ nói: "Không có." "Vậy họ làm sao biết mà cứu cô? Cô vô lí vừa thôi, làm quỷ cũng không được vô lí." Lệ quỷ không phục, cố chắp nói: "Ta không cần biết, bọn họ cũng xuống bồi ta. Bọn họ phải bồi tội cho ta." Hạ Hạ: "..." Quỷ năm nay cũng vô lí như thế à? Lệ quỷ đó đang ở trên cây bỗng nhiên nhanh chóng đến trước mặt Hạ Hạ. Hạ Hạ phản ứng nhanh lui về sau. Móng của lệ quỷ nhắm thẳng đến mặt của Hạ Hạ có ý đồ hủy dung cô. Lệ quỷ nói: "Chỉ cần gương mặt không đẹp thì cũng không có khổ sở, để tỷ tỷ giúp ngươi." Hạ Hạ dùng kiếm chặn tay của lệ quỷ lại cô nói: "Cảm ơn, nhưng mà bây giờ không có kẻ có đủ khả năng làm ta khổ sở được. Bọn chúng bây giờ không bao giờ còn xuất hiện trước mặt ta được." Oán linh bốn phía xuất hiện, Hạ Hạ xoay người Tử Tinh phát ra ánh sáng tím xuất hiện. Tử Tinh hiểu ý bay đến chém bay cả oán linh. Oán linh bị chém trúng nhợt nhạt đi không dám tấn công nữa mà rút đầu chạy đi. Nhưng mà lệ quỷ tỷ tỷ này cũng không phải dạng vừa, oán linh này vừa đi thì oán linh khác lại đến. Hạ Hạ vừa cầm Tử Tinh chuẩn bị xuất kiếm lần nữa thì một trận cuồng phong nổi lên. Trận cuồng phong này so với cuồng phong của lệ quỷ tỷ tỷ chỉ có hơn chứ không kém. Cổ tay Hạ Hạ bỗng nhiên nóng lên, tấm vải cô che vết hằng đen cũng bị cháy kỳ lạ là ngoài cảm thấy hơi nóng một chút ra thì Hạ Hạ hoàn toàn không có cảm giác nào nữa. Rõ ràng vải cũng bị cháy nhưng cô lại không bị bỏng. Một luồng khí đen từ vết hằng bay ra, nhưng oán linh vừa thấy liền run rẩy ngay cả lệ quỷ tỷ tỷ cũng không ngoại lệ. Luồng khí đen này từ từ hình thành một dáng người. Người này mặc một bộ hắc y, tóc đen nhánh được búi lên bởi một chiếc trâm ngọc thạch. Dung mạo của nam nhân này phải nói là rất đẹp, thậm chí có nét hơn cả nữ nhân nhưng suy cho cùng là nam nhân đẹp hơn nữ nhân cũng không tốt lắm. Nhưng mà không sao, thân là nhan khống* có chọn lọc Hạ Hạ sẽ không chê nhan sắc này. *Nhan khống: Thích nhan sắc. Quân Lãng nhìn lệ quỷ trước mắt này, ánh mắt hắn lạnh lùng không nhìn ra nữa điểm cảm xúc: "Bất quá chỉ một lệ quỷ nhỏ nhoi cũng dám ở trước mặt ta tác oai tác quái." Lệ quỷ tỷ tỷ thân hình run rẩy giọng nói cũng mang theo hoảng sợ: "Ma vương, tiểu nữ không biết đây là người của đại nhân." Hạ Hạ trong lòng giơ ngón tay cái cho vị lệ quỷ tỷ tỷ này. Nhìn cô và boss là một cặp là rất tốt nhưng mà phải thay đổi một chút boss là người của cô mới đúng! Quân Lãng một chút cũng không muốn nghe biện hộ, hắn giơ tay lệ quỷ tỷ tỷ trước mặt bỗng nhiên đưa hai tay nắm lấy cổ mình nói chính xác là nắm không khí như có ai bóp cổ nàng ta. Hạ Hạ trong lòng kêu không ổn, cô vội nói: "Khoan đã!" Không chỉ nói cô còn nắm lấy cánh tay của vị ma vương trước mặt này. Nắm vào thì Hạ Hạ cảm giác như đụng vào một tảng băng vậy, rất lạnh! Quân Lãng nghe cô nói thật sự dừng lại, ngoan ngoan ngoãn ngoãn đứng một bên. Hạ Hạ đi đến trước mặt vị lệ quỷ tỷ tỷ này nói: "Lệ quỷ tỷ tỷ à có thể nói cho ta biết lí do vì sao mà tỷ lại mất không?" Lệ quỷ tỷ tỷ gật đầu. Lệ quỷ tỷ tỷ: Ta bây giờ không nói được sao? Nếu không nói thì vị kia chịu đứng yên à? Hỏi một câu vô lí. Trong lòng nghĩ ra sao không biết nhưng mà dù là quỷ cũng không ngu gì mà nói ra. Quỷ cũng có sự thông minh của quỷ! Lệ quỷ tỷ tỷ trong lòng nói như vậy. Lệ quỷ này tên là Tiểu Yên mồ cô, không họ cũng thuộc dạng nữ tử có nhan sắc. Một hôm cô lên đây lấy củi thì bỗng nhiên bị một tên nổi tiếng là có đam mê nữ sắc trộm theo muốn giở trò xàm bậy. Tiểu Yên đương nhiên không chịu nên chống lại không ngờ rằng tên này có đem theo dây thừng vừa định giở trò xong thì giết luôn nạn nhân ai ngờ Tiểu Yên làm hắn tức giận quá giết chết rồi bỏ đi may là hắn không có sở thích quái dị đến mức làm với người chết. Tiểu Yên không phục hóa thành lệ quỷ báo thù, nàng ta cảm thấy người ngôi làng này cũng có tội với nàng mới đầu chỉ muốn họ hằng đêm nghe tiếng hét thôi, nhưng mà vì hóa thành thảm trạng chết của mình hôm đó có trai tráng lên đây Tiểu Yên nhớ lại ngày đó nên nhất thời xúc động ra tay. Hạ Hạ thở dài trong lòng. Có một câu có lẽ Hạ Hạ cảm thấy thích hợp với Tiểu Yên. Trước khi thành lệ quỷ thì họ cũng từng là một con người. Trước khi thành lệ quỷ Tiểu Yên cũng là một cô nương thiện lương. Hạ Hạ nói: "Tôi giúp cô độ hóa nhưng mà còn việc đầu thai thì tôi không dám chắc." Tiểu Yên gật gật đầu.
Chương trước Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150
Chương sau