Dù có luyến tiếc đến bao nhiêu thì Hạ Hạ vẫn phải về lại Hạ phủ.
Vừa bước xuống từ xe ngựa thì Hạ Tình đã vội chạy đến hỏi thăm đủ kiểu.
Hạ Hạ được hỏi câu nào thì trả lời câu đó một cách thành thật, đúng lúc này Hạ Tố cũng xuống xe ngựa.
Ả ta nói: "Hạ Tình ngươi lại lo lắng cái gì? Người ta được lọt vào mắt xanh của hoàng thượng sợ người nào hãm hại nữa." Nói xong ả còn căm giận liếc nhìn Hạ Hạ một cái mới rời đi.
Hạ Tình nghe vậy còn sợ hơn giọng nói có chút thất thố: "Cái gì?! Muội được hoàng thượng để ý?! Sao muội không nói? Nơi đó vốn không tốt, sao sao lại?"
Nàng từ xem truyện cung đấu cũng như phim biết rõ trong hậu cung đấu đá nhau như thế nào. Muội muội nàng không thể luyện võ vào nơi đó chắc chắn bị ức hiếp. Nàng chỉ có một muội muội làm sao mà không lo cho được.
Hạ Hạ nhìn thần sắc của Hạ Tình cũng hiểu rõ tám phần mười nàng ấy đang nghĩ gì, cô nói: "Huynh đừng lo, hoàng thượng ngài ấy đối với ta rất tốt. Trong hậu cung cũng chẳng có người nào đâu."
Hạ Tình nắm lấy bả vai Hạ Hạ khuôn mặt nghiêm túc nói: "Không được, bây giờ hậu cung chỉ có mình muội nhưng sau này thì chưa chắc. Không được chúng ta phải rời khỏi nơi này!"
Hạ Hạ nói: "Được rồi, được rồi. Huynh không cần lo lắng."
"Không lo lắng mới lạ!"
Hạ Hạ đứng đó nghe Hạ Tình nói đến bao nhiêu điều cô cũng không rõ vì tai này nghe thì nó lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-nhat-ki-song-cung-boss-phan-dien/173788/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.