Cho nên, chiếc mũ giáp này rốt cuộc mang lên như thế nào?
Nữ hoàng bệ hạ ngẩng đầu lên 45 độ, ánh mắt tươi đẹp mà ưu thương.
Giây tiếp theo.
Chiếc mũ màu đen trên tay, bỗng nhiên bị một bàn tay đoạt đi.
Bàn tay kia, từ đầu ngón tay đến khớp xương, lại đến làn da, không có chỗ nào không tinh xảo, tuyệt đẹp.
Chiếc mũ màu đen, làm nổi bật bàn tay cầm nó, đốt ngón tay trong suốt như tuyết.
Đầu ngón tay của thiếu niên ở nơi nào đó nhẹ nhàng ấn một cái, so với một người tài trí trác tuyệt có một không hai như nữ hoàng bệ hạ, non nửa ngày không hiểu được "cơ quan", lập tức được mở ra.
Phong Hoa:".........."
Một tia thất bại hiện lên trong lòng.
Trẫm thế nhưng so ra kém tên nam sủng này!
Nữ hoàng bệ hạ cảm thấy nơi này lại thích hợp để uống rượu, một cơn say giải ngàn sầu.
Âm thanh hệ thống manh manh vang lên:" Bệ hạ, ngài hoàn toàn không cần kinh ngạc, kỳ thật chiếc mũ này rất dễ mở ra nha".
Phong Hoa mặt không biểu tình:" Nga, vậy sao ngươi không nói sớm?".
"Cái này........" Hệ thống chột dạ cúi đầu, linh quang hiện lên, chợt ngẩng đầu ưỡn ngực hợp lí đáp:"Bệ hạ đâu có hỏi ta đâu!".
Phong Hoa ngữ khí lạnh lạnh, âm thanh lười biếng mang theo nhè nhẹ nguy hiểm:"Nga? Ý của ngươi là........ vẫn là trẫm sai rồi?".
Hệ thống lập tức lúng túng: ".........Không giám".
Lúng túng thành một đoàn.
Nói giỡn, so với cái mạng nhỏ này, cái gọi là ngẩng đầu ưỡn ngực, đúng tình hợp lí đều có thể vứt bỏ!
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-nu-de-gia-dao-cuong-the-lieu/2021673/quyen-1-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.