Hứa Khả liền một bước như chạy bộ đến trước mặt Phong Hoa.
Khuôn mặt đẹp trai ngoại trừ lệ khí đẫm máu, không có biểu lộ dư thừa.
Thế nhưng trong con ngươi lúc này đây nhiễm lên một tia bi thương mong đợi, mạch nước ngầm trong đáy mắt dần im ắng.
Dường như đang nhẹ nhàng nói rằng:
Chỉ cần chị có thể trở về, muốn em đem trái tim cho chị, cũng không có gì là không thể.
Như một chú chó nhỏ bị chủ nhân vứt bỏ, thật đáng thương.
Phong Hoa bất vi sở động, thậm chí có chút nhức đầu.
Đôi môi nhạt như phấn, dưới đèn thủy tinh hiện lên một chút tái nhợt, nhẹ giọng nhấn rõ từng chữ, trầm thấp dụ dỗ:
"Đi tắm đi, nghe lời."
Một chữ "Nghe lời", rất dễ dàng lại để cho Hứa Khả nhớ về lúc trước.
Hắn có thói quen ở trước mặt cô ngụy trang, lại ưu thích nhìn nàng bắt hắn không thể làm gì, chỉ có thể nhẹ giọng dỗ dành nói khiến hắn ngoan ngoãn nghe theo.
Cô gái tinh xảo lãnh diễm trước mắt này, rõ ràng vẫn là cô, rõ ràng vẫn là câu nói kia, nhưng giọng điệu không còn như trước kia nữa....
Cũng lại để cho Hứa Khả không tìm thấy sự vui mừng như trước.
... Vì cái gì?
Thiếu niên hơi cúi đầu, lông mi dài đậm như tiệp vũ cụp xuống, toàn thân lộ ra một chủng loại....Khí tức bi thương.
Phong Hoa giống như không nhìn thấy, lười biếng quay người, ý định trực tiếp lướt qua thiếu niên đi lên lầu.
Vừa lúc đi qua, thì cổ tay bất ngờ bị thiếu niên bắt được.
"Chị...."
"Hả?" Phong Hoa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-nu-de-gia-dao-cuong-the-lieu/2021733/quyen-1-chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.