Thấy Phượng Triêu Ca ngậm chặt miệng, Phong Hoa chớp chớp lông mi.
Một bên tiếp tục bôi thuốc, một bên ngữ điệu khinh mạn mà nói:
"Kỳ thật Hoàng Thượng không cần cảm thấy thẹn thùng, ngươi bây giờ là nữ hài tử thân kiều thể nhược nha, hơn nữa trừ ta ra cũng không có người nào biết ngươi mới là ‘Phượng Triêu Ca’...
Cho nên a, coi như là kêu ra tiếng cũng sẽ không có nhiều người nói cái gì."
Chỉ kém không có nói rõ rằng ngươi hãy kêu lên đi a.
“...”
Cảm giác mình lại bị đùa giỡn là như thế nào?
Phong Hoa tiếp tục nói: “Lại nói tiếp, Hoàng Thượng ngươi hôn mê trong ba ngày này, bất kể là bôi thuốc hay trông bên người, đều là trẫm... A, là ta tự thân đi làm, kỳ thật sớm đã bị thấy hết, thật sự không cần...”
Hai chữ "Thẹn thùng" còn chưa nói ra miệng.
Phượng Triêu Ca bên gân xanh trên trán nổi lên, từ giữa hàm răng lóe ra hai chữ: “... Câm miệng.”
Để Phong Hoa không nói lời kinh người, đùa giỡn chính mình, Phượng Triêu Ca đành phải mở miệng nói sang chuyện khác.
“Hoa Vân La.”
Hắn hô lên, không hiểu sao lại cảm thấy có chút quái dị.
Cưỡng ép đè xuống cảm giác cổ quái trong nội tâm kia, Phượng Triêu Ca nói tiếp đi: “Chuyện trẫm cùng ngươi trao đổi thân thể, có phải là...do bút tích của Hoa gia?”
Vấn đề này, rất sắc bén.
Trực tiếp xé rách mặt ——
Lộ ra hàn quang đao nhọn lạnh lẽo.
Giờ này khắc này giao tiếp như vậy, Phượng Triêu Ca đã không để ý vết thương có đau hay không.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-nu-de-gia-dao-cuong-the-lieu/2021790/quyen-2-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.