Lý Tổng nhìn cô ta với vẻ sâu xxa, nghĩ đến những bộ quần áo với kiểu dáng cực kỳ mới mẻ của cô, cũng không nói gì thêm, chỉ hẹn chiều mai tiếp tục bàn chuyện, đến lúc đó sẽ ký hợp đồng.
Thư ký Trương nhìn Diệp Hinh Ngọc rời đi: “Lý Tổng?”
“Cô cảm thấy cô ta thế nào?” Lý Tổng mỉm cười hỏi.
Thư ký Trương mỉm cười: “Không biết mà làm như biết, cố tình lừa bịp.”
Cho dù là thiết kế quần áo hay là làm ăn, rõ ràng đều là một tay mơ, lại không biết học từ đâu ra hiểu được chút chuyện, tự cho bản thân là một người tài giỏi.
Lý Tổng mỉm cười lên tiếng: “Điều tra bối cảnh của cô ta, trong nhà có những ai.”
Có bối cảnh hay không có bối cảnh, mối làm ăn này sẽ có hai cách bàn.
Thư ký Trương mỉm cười vâng dạ.
Diệp Hinh Ngọc đi đi về về mấy lần ở chợ, trước sau lấy về được hơn chục ngàn đồng. Cuối cùng không còn một ai dám càm ràm vì cô ta không làm việc nữa, tâm trạng của cô ta cũng vui vẻ hơn bao giờ hết.
Cùng lúc này, khí hậu ngày càng nóng, đã gần bước sang tháng bảy, cuộc thi đại học tiến gần đến trước mắt.
Bước sang tháng bảy, không một giáo viên nào tới để giảng bài, mà chỉ để mọi người tự học trong phòng, nhưng giáo viên bộ môn vẫn thỉnh thoảng tới để giải đáp thắc mắc.
Cứ như vậy đến buổi chiều của ngày cuối cùng, chủ nhiệm lớp - thầy giáo Vương đang dặn dò những lời cuối, thì Diệp Ngọc Hinh đầy quyến rũ xuất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-nu-phu-khong-muon-chet/1765294/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.