"Các ngươi, là ai? Đây là đâu?" A Ngư nhìn chung quanh, xa lạ và mờ mịt, sắc mặt đột nhiên thay đổi, ánh mắt mơ hồ ngập nước, giống như cuối cùng cũng đã nhớ tới chuyện xảy ra trước khi hôn mê.
Đào Liễu rộn ràng nói: "Cô nương, đây là Đại Lý Tự, ngươi đừng sợ, đại nhân của chúng ta là Thanh Thiên đại lão gia, hắn sẽ làm chủ bảo vệ lẽ phải cho ngươi, và bắt tất cả những người xấu lại."
“Người xấu.” A Ngư thì thào, nước mắt chảy dài trên khuôn mặt. Trong lòng lại nghĩ: Theo hiểu biết của nàng, Đại Lý Tự khanh Công Tôn đại nhân là một vị quan tốt, nàng cũng đã từng chú ý đến hắn, như vậy, bây giờ Công Tôn đại nhân đang phụ trách vụ án này, vẫn là do hoàng đế âm thầm hạ lệnh điều tra, Lục thị xong đời. Không biết bọn họ có thể lôi những chuyện xấu bí mật của Lục đại lão gia ra luôn một lần hay không.
Đào Liễu nhớ lại mấy lời nàng ấy nghe được từ các bộ khoái quen thuộc, nghe nói độc trên người vị Nhan cô nương này là do cữu cữu ruột và nhũ mẫu vẫn hầu hạ bên cạnh nàng hạ dược, ánh mắt nàng ấy không khỏi chua xót theo.
Đúng lúc này, Trình Yến và Ngụy Anh Thiều cùng nhau xuất hiện ở cửa, Ngụy Anh Thiều ho khan nhắc nhở những người trong phòng về sự tồn tại của bọn họ.
“Ngụy đại nhân!” Đào Liễu ngạc nhiên. Là nha hoàn trong Đại Lý Tự, sao nàng ấy không nhận ra Ngụy Anh Thiều được chứ. Ngụy đại nhân luôn thông cảm với mấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-nu-phu-khong-muon-chet/1765436/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.