Nhìn thấy một quỷ năm người phía dưới đều đang nhìn sang, Trì Am vui vẻ nâng đùi dê nướng trong tay lên, tấm tắc.
Tất cả mọi người: “...”
Hành vi này không phải hơi quái dị à?
Nhờ linh hồn nào đó mà năm người một quỷ rút quân tạm dừng cuộc chiến, nhưng họ vẫn âm thầm cảnh giác lẫn nhau, vì sợ bên kia thừa cơ đánh lén khi họ không chú ý.
Tên nam quỷ từ trên cây tiến xuống, Trì Am nhảy ra khỏi lồng ngực hắn, giơ túi hạt dẻ ngào đường trong tay lên, nói với họ: “Các người có muốn ăn hạt dẻ không? Ngon lắm, ta mời.”
Năm tên đạo sĩ: “...”
Một lúc sau, năm người hai quỷ một sinh hồn ngồi trên sườn núi hoang vu vừa ăn hạt dẻ ngào đường vừa tán gẫu.
Năm đạo sĩ mặc dù không muốn nhưng nhìn tên Quỷ Vương âm khí dày đặc ở ngay đối diện, bọn họ làm sao dám từ chối? Không còn cách nào khác đành ngồi xuống ăn hạt dẻ ngào đường theo yêu cầu của linh hồn kia.
Ai có thể nuốt trôi được vào thời điểm này? Hơn nữa, một linh hồn sống ăn những thứ này không phải lạ lắm sao?
Trì Am trả lời: “Đây là thú vui của ta, dù sao ăn cũng không đầy bụng, vậy tại sao lại không nhân cơ hội ăn nhiều thêm một chút.”
Năm tên đạo sĩ: “...”
Các đạo sĩ này có thể thấy được linh hồn này có lai lịch bất phàm, ít nhất tên Quỷ Vương ngồi bên cạnh nàng kia có vẻ rất nghe lời nàng, nói không đánh nhau là không đánh, nói ăn hạt dẻ là ăn hạt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-quyen-ru/598334/chuong-790.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.