Tấn Vương ngẫm nghĩ cảm thấy cũng có lý. Không hề ngờ rằng ý đồ thật sự đi đến phòng phụ của hai người bọn họ không phải là tiểu thế tử!
Ở phòng phụ, Minh Châu hiếm có sinh ra một tia tình mẫu tử, ngồi buồn chán bên giường nhỏ chơi đùa với con trai.
Nàng duỗi ngón tay chọc chọc vào mặt tiểu Tiễn Chi.
Ở bên cạnh vú nuôi căng thẳng lo lắng đến mức mấy lần muốn mở miệng mắng Vương phi. Tiểu thế tử còn chưa đầy tháng, sao có thể không để ý như vậy, muốn đùa nghịch như thế nào thì đùa nghịch?
"Vương phi nương nương." Vú nuôi không kìm được đành nói ra: "Da của đứa bé rất mềm, không thể chọc như vậy, nó sẽ đau."
"Nhưng nó không khóc không gào mà!" Minh Châu lại chọc chọc. Tiểu thế tử mở đôi mắt to như nho đen, nhìn chằm chằm Minh Châu, đột nhiên cười toe toét với Minh Châu.
"Nhìn kìa, nó đang cười với ta!" Minh Châu chỉ vào tiểu Tiễn Chi đang cười vui vẻ.
Vú nuôi: "..."
Vú nuôi cạn lời, đúng là gặp quỷ rồi, Vương phi nương nương đối xử với tiểu thế tử như thế này. Tiểu thế tử không những không khóc không gào mà còn cười vui vẻ.
Khi Hoàng Đế và An Dật Vương đến, những gì họ nhìn thấy là Minh Châu đang chơi đùa vui vẻ với con trai.
"Bái kiến Vương gia, bái kiến An Dật Vương.” Vú nuôi không biết Hoàng Đế, vì vậy nàng ta chỉ chào hỏi Tấn Vương và An Dật Vương.
Tấn Vương xua tay với vú nuôi, ra hiệu rằng không cần phải làm lễ.
Giọng nói của vú
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-sau-khi-nu-phu-ac-doc-tro-thanh-van-nhan-me/2781840/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.