Edit: An Ju
Từ khi Hạ Tử Minh bị rơi vào ma quật và bắt đầu bị tra tấn, ngoại trừ ngày đầu tiên, hắn chưa gặp lại Nhiếp Nghiêu.
Hạ Tử Minh vốn cho rằng mình sẽ không gặp lại hắn cho đến khi chết, không ngờ, một ngày nọ, Nhiếp Nghiêu như bị cái gì đó kích thích, hai mắt đỏ ngầu xông tới nhà tù, một tay nắm cổ, nhấc cả người Hạ Tử Minh thoi thóp, gần như đã là xương bọc da lên, lực tay suýt không khống chế được mà bóp gãy cổ hắn.
“Khụ…” Hạ Tử Minh ở trong ma quật đã lâu, ngay cả tu vi cũng đã bị Nhiếp Nghiêu phế bỏ, đến việc giãy dụa cũng có vẻ không còn sức, sau đó chỉ ho nhẹ vài tiếng, bởi vì không hít thở được mà mặt đỏ tía tai, quyết định không giãy dụa nữa.
Nhiếp Nghiêu đỏ mắt nhìn hắn, thấy Hạ Tử Minh ở trong tay hắn từ từ mất đi sức lực giãy dụa, sắp tắt thở, mới chợt buông lỏng tay, màu đỏ máu nơi đáy mắt tiêu tán sạch, khôi phục lại sự tỉnh táo.
Ma Thần Lực không ngừng xâm chiếm cơ thể hắn như tằm ăn lên, mê hoặc tâm trí của hắn, Nhiếp Nghiêu bình thường sẽ bùng nổ ham muốn giết chóc và sự khát máu, thậm chí không phân biệt được là mơ hay ảo.
Nhiếp Nghiêu vừa mơ một giấc.
Ở trong mơ, hắn còn thấy được người mà hắn yêu, người đó dựa sát vào hắn, tất cả mọi thứ đều hạnh phúc, tốt đẹp như vậy. Nhưng đúng lúc này, không biết tại sao, Cố Trường Minh lại đột nhiên nhảy vào trong giấc mơ của hắn,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-sau-khi-phao-hoi-trong-sinh/921252/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.