Tuế Lộ tự động bỏ qua câu chuyện tranh chấp nhàm chán trẻ con của hai người này, đi thẳng vào chủ đề chính: “Được rồi, tôi tự tìm hiểu là được.”
Nói xong, cô phất tay áo, muốn lôi A Kiệt rời khỏi nơi này.
Nhưng chưa kịp đi đã bị Tạ Liệt chặn lại.
Tạ Liệt cười đến quyến rũ, dịu dàng kéo cánh tay lạnh như băng của Tuế Lộ: “Đừng, để tôi giúp cô, có được không?”
Không biết tại sao mà Tuế Lộ cảm thấy dạo gần đây Tạ Liệt trở nên vô cùng đẹp mắt, từng nụ cười, từng ánh mắt đều có ý quyến rũ cô, khiến cô suýt nữa đồng ý vô điều kiện tất cả những gì hắn nói.
Nhưng may thay, lý trí của Tuế Lộ vẫn còn, cô vẫn có thể chống cự lại sức dụ hoặc của Tạ Liệt.
Tuế Lộ dùng bàn tay hơi lạnh của mình, ấn lên mái tóc vừa dày vừa đen của Tạ Liệt.
Tóc của hắn bị ngâm dưới nắng mặt trời trở nên vô cùng ấm áp.
Lúc chạm vào, độ ấm đấy truyền đến lòng bàn tay lạnh lẽo của cô, thấm sâu vào tận đáy lòng.
“Không cần đâu, anh cứ lo chuyện ở đây đi, tôi sẽ lo được mà.
Tôi không muốn anh gặp nguy hiểm đâu.”
Lời nói của Tuế Lộ bất thình lình ập đến khiến trái tim của Tạ Liệt run rẩy theo.
Tạ Liệt rũ mi, che giấu sự kinh hoảng thất thố hiện lên trong mắt: “Ừm, vậy cô phải cẩn thận đó.”
“Yên tâm, tôi là Tuế Lộ mà.” Tuế Lộ cười cười, nụ cười nhuốm ánh nắng, tuy thân thể cô vẫn lạnh như băng nhưng không hiểu sao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-sau-khi-toi-bi-ep-cuu-vot-nam-phan-dien-benh-kieu/587616/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.