Bạch Tô tắm rửa xong xuống lầu, nghe thấy trong phòng bếp truyền đến âm thanh không nhỏ, trong nhà trừ bỏ Cố Nam Thành cùng cô thì không có người thứ ba, chẳng lẽ Cố Nam Thành tự nấu cơm?
Trong lòng có chút không thể tin được Cố Nam Thành sẽ tự mình nấu cơm, Bạch Tô chân nhanh hơn đầu đi qua, Cố Nam Thành ăn mặc quần áo đơn giản ở nhà, đeo tạp dề màu xám, đầu tóc mềm mài màu đen rũ xuống trán, hắn trời sinh có mũi cao thẳng môi mỏng bạc tình, chính là kiệt tác mà ông trời cũng phải ghen tị a.
Cổ áo làm lộ ra cổ trắng nõn cùng xương quai xanh của hắn, gợi cảm lại cấm dục bức người.
Ngón tay thon dài thẳng tắp tuyệt đẹp, như một tác phẩm nghệ thuật, trong tay cầm gia vị nấu ăn bất đồng với tay hắn.
Nhưng vào lúc này, Cố Nam Thành ngẩng đầu lên, đôi mắt hắc bạch phân minh nhìn cô, môi mỏng khẽ mở, thanh âm ôn đạm truyền ra, "Thu thập một chút, lập tức có thể ăn cơm."
Bạch Tô trái tim mau nhảy nhanh vài nhịp, quay đầu đi tâm thần có chút hoảng loạn, "Đã biết." Cô như thế nào có cảm giác, hai người giống như một đôi vợ chồng mới cưới?
Cùng Cố Nam Thành ăn cơm là việc rất xấu hổ, hắn ăn cơm rất an tĩnh, thanh âm cùng động tác đều chẫm rãi nhẹ nhàng, nhất cử nhất động đều lộ rõ vẻ quý tộc mười phần.
Mà Bạch Tô, bởi vì trước đây từng là lính đánh thuê, ăn cơm phi thường nhanh chóng, một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-so-tay-cong-luoc-nam-than-hoa-thuc-nguoc-cau/2098898/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.