Edit: Richal
o0o
Không có bác sĩ Đỗ "thân mật chiếu cố", Quý Ly anh dũng bị cảm, nghẹt mũi, đau cổ họng.
"Alo."
Đỗ Trọng chủ động gọi điện, Quý Ly vui muốn chết, nhưng cũng không chịu nổi cảm giác choáng váng.
"Em sinh bệnh?" Đỗ Trọng nghe Quý Ly nói bằng giọng mũi, theo bản năng hỏi.
"Ừm, nhưng giờ muộn rồi, em định chiều mai xin nghỉ rồi tới bệnh viện kiểm tra."
Quý Ly rót một cốc nước ấm, có chút mềm yếu vô lực nằm ở trên giường.
"Chú ý cảm lạnh, đừng uống thuốc bậy bạ, phải đúng bệnh hốt thuốc, ngày mai nhất định phải đi khám bác sĩ."
Đỗ Trọng nghiêm túc dặn dò, Quý Ly hít mũi sau đó gật đầu.
"Bác sĩ Đỗ, khi nào thì anh về? Em nhớ anh lắm."
Quý Ly nằm trên giường đắp chăn đàng hoàng, hít lấy mùi thơm Đỗ Trọng còn sót lại.
"Còn đến mấy ngày nữa, cái thói quen đá chăn của em khi nào thì mới sửa được? "
Đỗ Trọng có chút không vui, ẩn ý trách móc.
"Đồ đặc sản của em đâu? Anh có mua không?"
Quý Ly nói sang chuyện khác, nhắm mắt lại dò hỏi.
"Mua. Khuya rồi, em ngoan ngoãn ngủ đi. "
"Vậy anh dỗ em ngủ đi." Quý Ly trẻ con nói.
"Muốn ru ngủ?" Đỗ Trọng thấp giọng hỏi.
"Không, anh hát khó nghe lắm."
"..." Đỗ Trọng cảm thấy cái thằng ở đầu dây điện thoại bên kia đúng là cục nợ.
Quý Ly thấy Đỗ Trọng trầm mặc, lập tức cười hì hì.
"Chồng ngủ ngon."
"Ngủ ngon, bảo bối."
*
Chiều hôm sau.
Quý Ly xin nghỉ một buổi chiều để đi khám bệnh, đến nơi thì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-so-tay-thu-thap-tiet-thao/2509994/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.