Năm Hàn Vĩnh thứ 28, thái tử bệnh nặng sau thập tử nhất sinh sức khoẻ dần suy yếu, công việc sự vụ đến tay hắn dần được rút về, hiện tại là Hoàng đế lo lắng cho Thái tử, dặn người không cần quá gấp rút.
------------------
"Đã đến rồi thì vào uống một ly trà"
Ta khẽ liếc về phía cửa, tiểu thư là đang mời Vương gia sao?
Cánh cửa khẽ mở Hàn Thiên Vũ mang theo khí lạnh bước vào, làn tuyết vẫn còn vương trên áo choàng của hắn.
Lưu Tịnh Y nhìn qua liền đảo mắt tập trung rót trà.
Hắn bước đến thật chậm như cố ý thăm dò sự cho phép của nàng.
Đây chính là hình thức ở chung 1 năm nay của hai người, chính là xa cách, lạnh lẽo, giống như ngăn cách bằng một tầng băng mỏng chỉ chờ vụn vỡ.
Hắn ngồi xuống, ánh mắt chưa từng rời khỏi bóng hình nàng, thật lâu sau mới nhẹ nói: "Hôm nay là sinh thần của ta...".
"Ừ ta biết" nàng nâng lên chén trà, hương trà bay lên say đắm lòng người, ánh mắt nàng chỉ tập trung tại chén trà giống như thực sự bị nó hấp dẫn.
"Ta chỉ ngồi một chút rồi sẽ đi" Hàn Thiên Vũ cũng nâng lên chén trà, nhìn lá trà mỏng nhẹ trôi nổi trong chén, kĩ thuật pha trà của nàng vẫn luôn cao siêu như vậy, một chén này uống đến tâm hắn đều run, tim một mảng ấm áp.
"Tùy người" Lưu Tịnh Y không mấy để tâm về sự hiện diện của hắn, nhắm mắt tĩnh thần.
Cảm nhận được ánh đèn bị che khuất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-the-nao-la-nhan-vat-phan-dien-quyen-1/507454/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.