Hắn ngoan ngoãn nằm xuống dưới sàn, Hoa Y quan sát từ phần đầu hắn đi xuống, tại phần giữa lưng có một cái vẩy nhìn khác lạ hơn những cái khác, luận về màu sắc sáng trong hơn thậm chí còn phản quang lại hình của cô.
Hoa Y vươn tay chạm vào nó, thân mình Bạch Ly liền cứng lại, băng lạnh đồng thời toả ra còn có sát khí nồng đậm.
Hoa Y quay đầu nhìn hắn: "Vẩy ngược?"
"Ừ" giọng nói vang lên trong đầu.
Hoa Y thở dài khiển trách: "Còn cho em sờ, đáng nhẽ phải nói trước với em"
Bạch Ly nhắm mắt, thu lại sát khí cùng hàn băng, quay về hiện trạng ban đầu: "Không sao, nếu là em thì được"
Hoa Y cạn lời, vẩy ngược của rồng là chỗ yếu điểm là nơi có thể giết chết một con rồng, cho dù có hùng mạnh đến đâu nếu yếu điểm này bị phơi ra trước kẻ địch thì thật sự xong rồi.
Cô thu tay lại bước tiếp về phía trước, gần đến phần đuôi rồng, cô vươn tay kéo lấy một mảnh vẩy nhưng mà...không kéo được...!
Hoa Y mím môi, đôi mắt đỏ lên lần nữa chạm vào kéo ra, mảnh vảy trong tay cô phát sáng rực rỡ, xinh đẹp, cô đặt lên trên bàn, kéo lên nụ cười, đôi mắt loé loé quay đầu nhìn hắn.
"Nằm yên đấy, đến khi em cho phép mới được biến trở lại"
Bạch Ly khó hiểu, sau cô bảo hắn ngửa lên, hắn thắc mắc đôi chút, nhưng vẫn làm theo.
Hoa Y bước qua ngón tay đặt lên bụng dài của hắn, từng bước đi xuống,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-the-nao-la-nhan-vat-phan-dien-quyen-2/482224/chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.