Tiểu Hà nhìn Thời Sênh lúc gật đầu lúc lắc đầu, cả người mờ mịt.
Cô nương này bị sao vậy?
Thời Sênh ăn cháo xong, kêu Tiểu Hà dìu cô ra ngoài đi lại.
Bộ Kinh Vân nói nuôi cô liền đưa cô về nuôi thật, phạm vi hoạt động chỉ giới hạn trong căn phòng này và khoảng sân bên ngoài.
Đừng đợi đến lúc bản cô nương khỏe lại.
Đến khi Thời Sênh dưỡng thương khỏe lại đã là mười mấy ngày sau.
Thương tích vừa lành, Thời Sênh đã lôi thiết kiếm, hung hăng đi tìm Bộ Kinh Vân.
“Cô nương, cô…” Tiểu Hà bị dáng vẻ hung hăng đó của Thời Sênh dọa cho sợ hãi.
Muốn đi gϊếŧ người sao?
“Điện chủ nhà các ngươi đâu?” Thời Sênh vốn dĩ đã tẩu thoát ra ngoài được rồi, nhưng lại nhanh chóng trốn lại vào trong.
“Điện chủ… Điện chủ đang ở cùng Hộ pháp.
” Tiểu Hà lắp bắp trả lời, khuôn mặt đỏ bừng.
Thời Sênh ngẩn đi, biểu cảm trên mặt bỗng nhiên ôn hòa trở lại, “Ta làm ngươi sợ à?”
“Không không…” Tiểu Hà đỏ mặt lắc đầu, dáng vẻ vừa nãy của cô nương này quả thật rất đáng sợ.
“Ngươi có thể đưa ta đi gặp Điện chủ các ngươi không?” Thời Sênh khẽ cong môi, độ cong vừa phải, đủ để làm nổi bật lên khuôn mặt xinh đẹp động lòng người của cô.
Tiểu Hà càng đỏ mặt hơn, “Dạ… dạ được.
”
Thẩm cô nương tại sao lại xinh đẹp như vậy chứ, Tiểu Hà tim đập thình thịch dẫn cô đi đến chỗ ở của Bộ Kinh Vân.
Khi tìm thấy Bộ Kinh Vân, Thời Sênh còn vô cùng quan tâm kêu Tiểu Hà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-thuc-hien-nguyen-vong-cua-nu-phu/680731/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.