Dù cho không ngoái đầu, nhưng Kỉ Tình vẫn có thể cảm nhận được ánh mắt của Độc Cô Duy Ngã.
Ngay tức khắc, y liền cảm thấy tâm phiền ý loạn.
Nhìn y làm gì? Hắn nhìn y y nhìn ai đây?
Chỉ là, dù cho trong lòng có chút không đứng đắn nghĩ, nhưng tâm tình của Kỉ Tình kỳ thực vẫn có chút nặng nề.
Bởi vì y cũng hiểu rất rõ, hiện tại đối với y mà nói, quan trọng nhất không phải cái nhìn của người khác, hay uy hiếp của Ma Tôn, mà chính là Độc Cô Duy Ngã.
Không giống với những thế giới trước, thế giới này, giữa y và hắn ngay từ đầu liền đã có khúc mắc không thể vượt qua.
Chỉ cần một ngày không giải trừ được nó, thì dù cho y có cố gắng dường nào, uy bức lợi dụng ra sao, hắn tuyệt đối cũng sẽ không bao giờ thừa nhận bản thân yêu y…
Càng nghĩ càng đau đầu, Kỉ Tình chỉ có thể thầm mắng cái thế giới chết tiệt này, còn có hệ thống khốn kiếp kia.
[…] ‘Hệ thống’ đang ngồi trong nhà, nồi từ trên trời rơi xuống.
Không còn cách nào khác, Kỉ Tình chung quy vẫn là không muốn nhìn thấy hắn thất vọng về mình.
Bởi vì bản tính của y vốn dĩ là vậy, thoạt nhìn không đứng đắn, lại càng không đáng tin cậy.
Nhưng trên thực chất, vào những lúc nguy nan, y đều sẽ không bao giờ bỏ rơi người khác.
“Ha…” Nhẹ giọng cười lạnh, Kỉ Tình liền nâng mắt nhìn Ma Tôn cùng ma binh phía sau, lắc lắc đầu :“Ta có gì không dám thừa nhận kia chứ? Không cần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-tra-nam-tay-trang/138462/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.