“Kỉ Tình, nói cho mẹ nghe xem, tại sao con lại ra nông nổi này, là ai ức hϊế͙p͙ con?” Sau khi xác định Kỉ Tình không có nguy hiểm tính mạng, thứ Phương Bội Khả quan tâm nhất bây giờ liền là chuyện này.Đã từng là một thanh niên ba tốt, Kỉ Tình biết rõ, thời khắc này, chính mình cần phải làm gì và nên nói thứ gì.Vì vậy, y liền rũ mắt, vô cùng ‘thật thà’ đem ‘sự thật’ nói ra :“Là Lâm Ngạo đánh con.
Hắn ta lén lút qua lại với một Omega trong trường, nhưng lại bị con vô tình phát hiện, bởi vì thẹn quá thành giận, nên mới đột ngột ra tay với con.”Nói nói, Kỉ Tình lại hữu ý vô tình nghiêng nghiêng đầu, để Phương Bội Khả có thể nhìn thấy băng vải trêи đầu mình một cách rõ hơn.Quả nhiên, ngay tức khắc, biết được hung thủ gây án là ai, Phương Bội Khả liền đã trực tiếp nổi giận.
Ngay cả phương dung đều bởi vì tức giận mà đỏ bừng :“Lâm Ngạo!”“Nhị thiếu gia Lâm gia có đúng không? Cư nhiên lại dám đánh con trai của Phương Bội Khả này, đúng là không muốn sống nữa rồi.” Đụng đến con trai bảo bối của mình, Phương Bội Khả căn bản là không có cách nào bình tĩnh được.Nhìn Kỉ Tình, bà lại càng cảm thấy đau lòng hơn, hàm chứa lửa giận nói :“Kỉ Tình, con đừng lo, mẹ nhất định sẽ đến Lâm gia đòi lại công đạo cho con.”Dứt lời, Phương Bội Khả liền đứng dậy, rõ ràng là không nhịn được, muốn đi tìm Lâm Ngạo tính sổ.Thế nhưng, bà vẫn còn chưa kịp cất bước rời đi, thì lúc này, Kỉ Tình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-tra-nam-tay-trang/138506/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.