Động tác hơi khựng lại, song, Kỉ Tình cũng chỉ có thể vờ như không có chuyện gì mà thu hồi tầm mắt, nhưng thấy thế nào cũng giống như đang thẹn quá thành giận.
“Lát nữa làm theo lời ta nói, ta bảo ngươi làm gì liền làm đó, có rõ chưa? Đợi chuyện thành, ta sẽ thả ngươi đi, để ngươi trở về mang theo gia quyến trốn đi.”
Kỉ Tình mặc xong hỷ phục cũng là lúc bên ngoài truyền tới giọng nói hùng hậu của tráng hán kia đang để kiệu phu khiêng kiệu lên.
Cùng Mã Tương Vân ngồi cạnh nhau, Kỉ Tình có thể nghe được rõ ràng đối thoại nhỏ giữa vài tên kiệu phu. Nhưng còn tốt, bọn họ chỉ là nghi hoặc lẩm bẩm một chút mà thôi, cũng không hề hỏi ra miệng.
“Tê…kiệu hoa tại sao lại đột ngột nặng như vậy, không phải vừa nãy còn rất nhẹ hay sao?”
“Có thể là ảo giác đi, nói không chừng là do nghỉ ngơi nãy giờ, có chút không thích ứng. Được rồi, cố gắng một chút, đem kiệu hoa khiêng đi mau, đuổi kịp tốc độ của đội ngũ. Nếu không, hai vị đại nhân sẽ không tha cho chúng ta đâu.”
“Được, được…”
Giống với trong suy nghĩ, tổng đàn ma giáo là một tòa cung điện được xây dựng giữa một dãy vách núi cheo leo. Kiến trúc làm bằng đá đen cùng gỗ, bài trí bên trong cũng mang theo một cỗ cảm giác tà dị. Khắp nơi ánh lửa lập lòe.
Hôm nay, bởi vì là đại hôn của giáo chủ, ma giáo lại càng thêm náo nhiệt, rộn rã. Khắp nơi đều treo đầy vải đỏ, đèn lồng cùng câu đối.
Một đám
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-tra-nam-tay-trang/138529/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.