Đóng cửa sẽ tạo ra tiếng vang, cho nên Diệp Mộ Sanh chỉ nhẹ nhàng khép hờ cửa, sau đó đứng ở cửa nhìn trái nhìn phải, sau khi chắc chắn không có người liền nhìn về một hướng.
Dáng người cậu rất dễ nhận ra, không tiện trốn tránh như hình mèo. Nhưng bây giờ cậu không biến thành mèo được, chỉ có thể lắc tai mèo và đuôi đi ra ngoài.
Lúc Diệp Mộ Sanh bước đến cầu thang tiểu khu, đột nhiên vang lên âm thanh của hệ thống.
【 ký chủ, cậu đang làm gì vậy?】
“Bỏ nhà đi bụi.” Nói xong, trên mặt Diệp Mộ Sanh toát mồ hôi lạnh quay đầu lại, nhìn thoáng qua nơi cậu rời đi ban nãy.
Chính xác mà nói, nơi đó không tính là nhà cậu……
Sau một lúc lâu, trong lúc Diệp Mộ Sanh tiếp tục trầm mặc, không lên tiếng nữa, thì lại vang lên âm thanh hệ thống.
【 ký chủ, xin cậu mau chóng trở về, đừng tức giận nữa. Với hình dáng của cậu, nếu bỏ trốn thì người chịu thiệt sẽ là cậu, còn sẽ khiến cho boss phản diện không vui nữa. 】
Diệp Mộ Sanh đỡ tường, ngước mắt nhìn bậc thang dẫn đến tầng cao nhất, trong mắt hàm chứa hơi nước, giọng điệu lại nhàn nhạt nói: “Ta tự có chừng mực, hơn nữa chính boss phản diện bảo ta đi.”
【 vậy ký chủ hãy để ý đến sự an toàn của bản thân, cẩn thận bị bắt đi giải phẫu nghiên cứu. Một khi ký chủ tử vong, thì nhiệm vụ vị diện này sẽ tuyên bố thất bại. 】
“Yên tâm, nơi ta đến hẳn là không có người.” Diệp Mộ Sanh gian nan mà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-vai-ac-nam-than-dung-hac-hoa/394088/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.