Bình An là nhìn lầm xe ngựa, không phải xe ngựa Mạnh gia, mà là một chiếc xe khác nhìn như xe ngựa của nữ quyến.
"Xin lỗi, thiếu gia." Bình An yếu ớt nhận sai, Cẩm Vinh cũng không tiếp tục để ý hắn mà chú ý tới chiếc xe đang tiến lại từ xa.
Đừng nói Cẩm Vinh, tiểu quan thủ thành cũng phát hiện ra không thích hợp, lập tức cao giọng, "Mau dừng lại."
Tôi tớ đánh xa không dám không nghe, chiếc xa đi chậm lại, dừng ở cửa thành, xa phu sợ hãi, "Xin hỏi đại nhân là chuyện gì? Đây là xe ngựa của Vân Châu Giang thị, vừa từ ngoại thành về."
Nghe xong, tiểu quan thủ thành vẫn như cũ nhíu mày hỏi, "Vì sao bên ngoài xe lại có vết máu?"
"Quả nhiên, trên xe là có vệt máu vô cùng nhỏ chảy từ bên trong ra ngoài, tuy rất khó nhìn thấy, nhưng tiểu quan đôi mắt sắc bén vẫn có thể quan sát ra.
Xa phu lúng ta lúng túng không biết nên đáp lời như thế nào, một đôi tay bỗng nhiên xốc mành che lên, người ló mặt ra chính là Giang Thanh Ngữ, cũng lộ ra một cánh tay bị thương bọc kín trong lụa trắng.
Giang Thanh Ngữ vẻ mặt mang theo xin lỗi, ôn nhu cười nói: "Ta đi dâng hương ở ngoài thành, không cẩn thận bị mèo hoang cào bị thương, vừa rồi nha hoàn chưa băng bó tốt khiến miệng vết thương vỡ ra, khiến cho đại nhân hiểu lầm, là ta có lỗi."
Lời nói hợp tình hợp lý, còn nữa Giang gia đích nữ Giang Thanh Ngữ thanh danh luôn luôn không tồi. Tiểu quan thủ thành nghe
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-vinh-hoa-phu-quy/1621637/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.