Dương Tư Mị được giả sơn bao bọc, đứng sau bóng cây nghe ngóng thăm dò tình hình trong Chiêu Linh điện, cho đến khi thật sự nhìn thấy thân ảnh Bích Diên ngoài cửa, nàng mới hài lòng cười một tiếng.
"Tranh Hương, chúng ta đi."
Nghe Dương Tư Mị gọi mình, Tranh Hương vội vàng ứng thanh, nhấc chân chuẩn bị đi đến Chiêu Linh điện, lại thấy Dương Tư Mị quay người trở về, hướng đến Đông Cung.
Tranh Hương khó hiểu gãi đầu, vừa nhanh chóng bước theo Dương Tư Mị, vừa nói.
"Nương nương, hôm nay chứng cứ xác thực, chúng ta không đi vào sao?"
"Chứng cứ xác thật thì có thể thế nào? Nếu ngươi muốn đi vào chịu chết, ta tuyệt không ngăn cản ngươi." Dương Tư Mị xoay đầu trợn mắt nhìn Tranh Hương, tức giận mắng.
"Trưởng công chúa quyền khuynh triều dã, từ trước đến giờ quen một tay che trời. Thế lực cùng bản lĩnh của nàng ta, trong lòng ngươi và ta đều biết rõ, ai có thể làm gì được nàng ta."
Tranh Hương không cam không nguyện bĩu môi, mắt thấy con vịt đã nấu chín trong phút chốc liền muốn bay, nàng nhục chí nói:
"Vậy nương nương...chúng ta cứ từ bỏ như vậy sao?"
Từ bỏ? Dương Tư Mị cười đến âm hiểm. Hôm qua tiểu tiện nhân kia ỷ vào có Trưởng công chúa làm chỗ dựa, dám hại mình ăn một quả cay cú như vậy, mình há có thể để cho nàng ta được tiện nghi sao?
Dương Tư Mị bước chân dừng lại, híp mắt nói:
"Ở trong hoàng cung này, không phải còn có một người có thể chế ngự được Trưởng công chúa sao?" Dứt lời, cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-qua-chi-chi-nhiem/633805/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.