Ải Quan Lâm...
Thượng Quan Trường Không sau khi gặp Nguyễn Đông Thanh ở phủ thành chủ thì cũng không ngu ngốc đến nỗi về phòng nghỉ ngơi hưởng lạc. Y mặc một thân thường phục, sử dụng thuật dịch dung hóa thành một vị công tử con quan.
Không đến nỗi phong thần tuấn lãnh, văn nhã hơn người, song cũng có mấy phần khí chất.
Nói ngắn gọn, thì tuy có thể khiến người ta dừng lại nhìn, song tuyệt sẽ không nhớ kỹ.
Qua mấy ngày ở Quan Lâm, Thượng Quan Trường Không phát hiện nơi đây chẳng thiếu công tử tiểu thư con nhà quyền quý, thành thử mới lựa chọn cải trang thành dáng vẻ như hiện giờ.
Làm xong đâu đấy, hắn mới nghênh ngang ra ngoài, dạo qua khu chợ một vòng, kế tìm đến cửa thành âm thầm quan sát một phen.
Người chung quanh thấy hắn ra cửa thành cũng chẳng thèm chú ý đến, cứ tiếp tục sinh hoạt như thường. Kẻ bán hàng thì tiếp tục gân cổ lên chèo kéo khách, người mua hàng thì ngoác mỏ ra mà mặc cả từng đồng. Thấp thoáng ở những chỗ rẽ, đám trẻ con tiếp tục những trò chơi của mình, thằng nào thằng nấy đều tranh làm Bích Mặc tiên sinh, mà đám trẻ bị phân công đóng Lâm Thanh Tùng hoặc mấy tên viện trưởng thì mặt méo xẹo, chỉ kém khóc ra thành tiếng.
Người ta không để ý đến Thượng Quan Trường Không, hắn cũng không để vào bụng. Thái tử Đại Sở bước nhanh về phía tường thành, vừa đi vừa dùng con mắt phải Giám Bảo Thần Mục quan sát kỹ càng, cơ hồ không muốn để xót một viên gạch. Lúc này trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-qua-lam-nhan-vat-quan-chung-vo-tinh-day-mot-dam-do-de-thanh-thanh-nhan/2224286/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.