Đương nhiên, Lê Khuynh Thành vào tìm Tiểu Thực Thần cũng không phải chỉ để phàn nàn chuyện tên món ăn. Số là, bên nước Tề có một cái tập tục, tương truyền bắt đầu từ thời Quan Vân Phi đánh vào kinh đô Đại Tề hơn hai trăm năm về trước. Khi ấy, để bày tỏ thái độ nhún nhường nhằm tiễn vị ôn thần kia đi, đích thân thái tử của Tề quốc phải hầu Quan tướng quân tắm rửa.
Sự kiện ấy được sử gia Đại Tề chép lại, nhưng không coi đó là nỗi nhục, mà tuyên truyền thành bài học về hành động “nằm gai nếm mật”, đề cao hiểu biết song phương. Sau đó, qua nhiều lần sửa đổi, biến tướng, Đại Tề mỗi lần đi sứ, tiếp sứ đều có một phong tục, ấy là mời sứ quan đối phương cùng tắm chung. Trong khi tắm sẽ cùng tán gẫu, thưởng rượu, nhằm nâng cao tình hữu nghị hai phe. Thậm chí ở Đại Tề, các hiệp định quan trọng ký kết với nước khác hầu hết diễn ra trong phòng tắm.
Thành thử, vãn tiệc tối thì Nghiêm Quảng đã mời Lê Khuynh Thành tắm chung đêm khuya hôm ấy. Nàng ta là phận nữ giả nam trang, đương nhiên không muốn đồng ý, nhưng lại không có cớ từ chối. Dẫu sao, đây là phong tục của Đại Tề, cũng không thể không cho người ta mặt mũi. Lại nói, đồng giới tắm cùng chỗ cũng chả phải chuyện gì to tát. Nếu Lê Khuynh Thành không có thân phận thái tử Đại Việt, có lẽ còn có thể lấy lý do người mang bệnh – nhất là quái bệnh, không tiện tắm rửa. Thế nhưng ngặt một nỗi, nàng ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-qua-lam-nhan-vat-quan-chung-vo-tinh-day-mot-dam-do-de-thanh-thanh-nhan/2224301/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.