Thuốc mê dần dần mất đi tác dụng, đầu óc của Trần Ô Lâm như bị quay cuồng đến choáng váng.
Một âm thanh va chạm kim loại rất lớn đả động đến ý thức của cậu.
Trái tim của Trần Ô Lâm như nhảy thót lên, Sasha đã trở về rồi sao?
Không được! Phải mau chóng tỉnh lại! Vì đôi mắt của c ậu!
Mùi rượu đột ngột xốc lên mũi Trần Ô Lâm, đôi mắt như trĩu nặng xuống nhưng cậu vẫn cố gắng mở.
"Sasha?" Trần Ô Lâm có chút sửng sốt, thiếu niên đứng trước mắt cậu đang mơ màng trong men say, gương mặt trắng mịn đỏ ửng lên đã nói lên điều đó.
Đây là cơ hội !
Trần Ô Lâm vội vàng lao xuống giường tính tìm kiếm vết máu của Sasha, nhưng cậu đã bị sức lực mạnh bạo đè ngã xuống giường.
"Cậu lại muốn bỏ trốn sao, Otta?" đôi mắt ngấn lệ của Sasha trở nên âm u, men rượu cay nồng càng khiến cơn tức giận của hắn bành trường dữ dội. Sasha nhếch môi cười lạnh "Xem ra tớ đã quá nhân từ với cậu chăng? Có lẽ vũ lực không phải cách hiệu quả để trói buộc Otta nhỉ?"
Bàn tay thanh mảnh của Sasha trượt xuống áo sơ mi của Trần Ô Lâm, hắn thô bạo giựt mạnh nó ra, toàn bộ cúc áo bị buông ra và rơi lụp bụp xuống sàn nhà.
"Cậu... cậu làm gì vậy?" Trần Ô Lâm hoảng hốt vùng vẫy,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-qua-lo-tuyen-dac-biet/5148/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.