Trần Ô Lâm vừa học xong liền được gọi tới phòng khách, hiển nhiên nhà trường đã được thông báo về sự xuất hiện của bá tước Gwen.
Đây chỉ là một thế giới khác mà thôi, không phải cuộc sống thật sự của cậu.
Trần Ô Lâm tự trấn an bản thân, điều đó khiến cậu cảm thấy bớt áy náy và khó xử hơn khi đối diện với bọn họ.
"Bá tước Gwen." Trần Ô Lâm cẩn thận lên tiếng, cũng không còn quá lúng túng khi đối diện với tình cảm của người khác.
Dù Trần Ô Lâm đã được xoá ký ức và biến chúng thành những cuốn sách, nhưng có vẻ cậu đã trở nên thờ ơ và quen thuộc điều này.
Một con người vốn tầm thường như cậu đã trở nên kiêu căng trong sự yêu thích của người khác.
Đó không phải tính cách tốt đẹp, nhưng Trần Ô Lâm không thể kiềm chế nó được.
"Chào Aras, buổi học thế nào?" Gwen dùng giọng điệu từ tốn hỏi, đôi mắt ánh lên sự dịu dàng và hoài niệm hiếm có.
"Vẫn tốt, cảm ơn ngài đã quan tâm." Trần Ô Lâm gãi đầu ngượng ngùng đáp, vẻ ngoài của người đàn ông này thật sự quá xuất chúng.
"Nếu em rảnh, không biết em có thể cùng tôi đi ăn tối chung được không?" Gwen còn nói thêm "Tôi sẽ không bắt buộc em, đừng gượng ép chính mình."
"..." không gượng ép sao? Trần Ô Lâm trong lòng có chút không tin tưởng, mất công chờ tới vậy mà cậu không đồng ý thì hắn sẽ có biểu cảm thế nào đây?
"Tốt thôi, tôi không muốn đi chung với ngài. Ngài là một bá tước quá nổi bật, thân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-qua-lo-tuyen-dac-biet/768249/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.