Cố đại tẩu thấy Khương Linh nghiêm túc lên, vội vàng vùng vẫy cổ tay đang bị Khương Linh nắm, chuyển bi3n thái độ nói với Khương Linh: “Khương tẩu tử, là ta nhìn lầm, nhìn lầm rồi, ta xin lỗi ngươi!” Nói xong, Cố đại tẩu một đường chạy đi, biến mất trước mặt Khương Linh.
Khương Linh cười lạnh trong lòng, mũi dùi lập tức chĩa về phía những người xung quanh, đám người này ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, cuối cùng tất cả đều cúi đầu đi về phía ruộng nhà mình.
Mặt trời dần lặn về phía tây, Khương Linh cũng dừng công việc ngắt cam thảo.
【 Nhận được ba cân cam thảo dại, lựa chọn bán không 】Khương Linh nghe hệ thống nhắc nhở, trong lòng có chút mất mát, nàng không tài nào ngờ được mình làm việc lâu như vậy, thu hoạch lại chỉ có ba cân.
Nhưng Khương Linh vẫn nhanh nhẹn ấn nút 【 Có】, cam thảo lập tức biến mất, phía sau đồ tiêu tiền đồng biến thành “30”.
Tuy đã có tiền, trong trong ngôi miếu rách này ngay cả một dụng cụ bếp cũng không có, nếu muốn nhóm lửa nấu cơm, quả thực khó hơn lên trời.
Nghĩ tới đây, Khương Linh định về Khương Gia Thôn của mình thử vận may, thái độ của nương gia nguyên thân đối với Khương Linh cũng rất kém, nhưng nội tâm Khương Linh vẫn ôm chút may mắn.
Cứ như vậy, Khương Linh đi hẳn nửa canh giờ mới tới Khương Gia Thôn, dựa vào ký ức của nguyên thân, Khương Linh gõ cửa lớn nhà mình.
“Sao ngươi lại tới?” Sau khi Khương lão thái thái nhìn thấy Khương Linh, nhíu mày rất rõ ràng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-qua-nam-mat-mua-mang-theo-he-thong-duong-nhai-con/1007678/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.