“Nếu thích ăn thì về sau ta sẽ thường xuyên mua cho ngươi được không?” Lý Hà Hoa dịu dàng dỗ dành đứa bé.
Chỉ là Thư Lâm vẫn không nhúc nhích, cũng không giống như các hài tử khác thấy đồ ngon liền vui sướng ăn ngay, đầu trước sau vẫn luôn cúi xuống.
Trong mắt Lý Hà Hoa hiện lên một tia thương tiếc.
Hắn vẫn là một đứa trẻ vừa mới tiếp xúc với thế giới này không lâu, lại như không hề có cảm giác tồn tại đối với thế giới này, không chỉ cự tuyệt giao tiếp với thế giới, còn cự tuyệt bất luận kẻ nào tiến vào thế giới của hắn.
Rốt cuộc là chịu thương tổn nhiều đến thế nào mới có thể biến thành như vậy đây?Lý Hà Hoa biết đứa trẻ này đã rơi vào tình trạng tự phong bế, nếu hiện tại không nỗ lực mang hắn ra ngoài, như vậy sẽ có một ngày hắn hoàn toàn nhốt mình trong thế giới của riêng hắn, ngăn cách với mọi người, từ đó cả đời sẽ bị hủy.
Ở hiện đại Lý Hà Hoa cũng đã gặp qua nhiều đứa trẻ như vậy, cho nên nàng không đành lòng nhìn một đứa trẻ bị hủy hoại như thế, nàng muốn nỗ lực làm hết khả năng có thể của mình để cứu vớt đứa nhỏ này.
Nàng không phải thầy thuốc, cũng không biết tiểu gia hỏa này có nghe được lời nàng nói hay không, nhưng nàng vẫn muốn dùng phương pháp của mình thử một lần, đó chính là cố gắng cùng hắn giao tiếp nhiều hơn một chút.
“Tiểu bảo bối, ngươi biết không, hôm nay ta đi lên trấn bán điểm tâm, chính là điểm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-qua-nong-phu-lam-tru-nuong/1608702/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.