Cung Tường rời khỏi, Tân Phương Phương một mình ở lại, nhưng chuyện gì đến cũng sẽ chẳng thoát được, nàng bị Dạ Âm phát hiện, đối phương bóp lấy tay, ép nàng đi ra.
"Ai ai, cùng là nữ nhân với nhau, ngươi không thể nào nhẹ tay sao hả!" Nàng vừa than vãn vừa xoa cánh tay bị Dạ Âm bóp đau.
Còn Dạ Âm lạnh lùng liếc mắt, khinh thường đáp trả: "Tiện nhân đừng giả vờ yếu đuối, ta cũng chả phải vương gia để thương tiếc ngươi đâu!"
"Gọi vương gia tôn kính như vậy, sao ngươi lại đối xử với ta thế này?" Tân Phương Phương hỏi, nàng không biết nữ nhân trước mặt từ bao giờ có niềm oán hận mình nặng thế, vì rõ ràng trong số nữ nhân cạnh Huyền Uyên Thành, nàng chưa từng chửi người nào có chất giọng trầm thấp lạnh lùng.
"Ngươi không biết? À cũng phải, ngươi chưa từng gặp ta, kể cả lúc ta bị vương gia đuổi đi chỉ vì không bảo vệ cho ngươi." Dạ Âm nghiến răng gắn từng câu khi nhắc về quá khứ.
Tân Phương Phương nghe, bất giác lục lọi trí nhớ, Cung Tường và Cung Y từng nhắc về một nữ ám vệ đã không tuân lệnh bảo vệ nàng của Huyền Uyên Thành, nên bị đuổi khỏi.
Chẳng lẽ nữ nhân này vì chuyện ấy mới ghi thù nàng? Ôi trời, cái kịch bản nữ phụ ghen ghét nữ chính này sao lại rơi xuống đầu rồi.
Dạ Âm không rõ Tân Phương Phương suy nghĩ điều gì, chỉ nhận thấy thiếu nữ im lặng mang nét mặt ngạc nhiên, tuy nhiên không hề bất ngờ, vì vậy khiến ả có cảm giác bị coi thường, nên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-qua-ta-dang-cuop-tan-nuong-cua-nam-chinh/2265527/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.