Tiêu Khuynh Thành ở trong tẩm cung của mình đi qua đi lại, Tiểu Mai đứng ở một bên cứ nhìn theo chủ tử của mình mà chóng cả mặt. Cửa điện bật mở, một nữ tử áo tím bước vào. Tiêu Khuynh Thành nháy mắt vẻ mặt tươi tỉnh hẳn, nàng vui mừng chạy tới, hào hứng hỏi:
“A, Lâm Tuyết, ngươi đây rồi, sao đến muộn vậy, còn mấy người kia đâu?”
Hỏi xong, lại ngoái nhìn đằng sau Tiểu Tuyết, nhưng một cái bóng cũng không thấy. Tiểu Tuyết kéo tay nàng đi vào trong điện, lại kéo nàng ngồi xuống, tự lấy ấm trà trên bàn rót một ly. Tiêu Khuynh Thành nhìn nàng, nóng nảy nói:
“Này, ta hỏi là đám Tiểu Khuynh đâu, ngươi lại kéo ta uống trà là sao? Trà này ta không uống đâu, bản cung không có khát!”
Đây rồi, Tiêu Khuynh Thành mỗi khi bực tức sẽ thích xưng là bổn cung trước mặt các nàng. Tiểu Tuyết mím môi cười, giơ ly trà trong tay lên, nói:
“À, xin lỗi, trà này là rót cho ta uống, nương nương người nếu muốn uống trà, có thể dùng tách khác!”
Tiêu Khuynh Thành lỗ mũi cũng phì ra khói, còn chưa đợi Tiểu Tuyết đem trà kia uống, nàng đã vươn tay đoạt lấy, một ngụm uống cạn, xong đặt cái ly trà xuống mặt bàn đánh cạch một tiếng. Tiểu Tuyết cười khẽ, nhìn bộ y phục vàng rực trên người nàng, trầm trồ:
“Khuynh Thành, ngươi từ khi nào thích mặc trang phục rườm rà thế, ta xem chất lượng vải này, tuyệt đối là hàng thượng đẳng đó nha!”
Tiêu Khuynh Thành trợn mắt, hết nhìn bộ y phục trên người mình lại nhìn Tiểu Tuyết,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-qua-thoi-khong-gap-chan-menh-thien-tu/140089/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.