Nữ chủ Nguyệt Nhi vẫn chỉ dám lén nhìn Sở Thanh Y, nhưng Sở Thanh Y lòng có sở giác, quay đầu nhìn về phía nàng. Con ngươi trong suốt nhìn vào nàng, làm trái tim nàng lỡ một nhịp.
Nàng chậm rãi bước ra, nhìn Sở Thanh Y, thầm tự nhủ là mình lúc này rất xinh đẹp, trạng thái hoàn hảo, nhất định nam tử này sẽ thích nàng.
"Xin thứ tội vì đã nhìn huynh, ta không cố ý...." vô số con thú quay cái đầu nhìn nàng, đối diện với đủ ánh mắt đủ loại kích cỡ, từ con bướm cho đến gấu đen, nàng sau lưng nổi da gà, sợ hãi nói với nam nhân..
"Không sao." Sở Thanh Y khoan thai cười nói, nhìn thân hình mảnh mai tuyệt đẹp của nàng, da thịt nàng mềm nộn sạch sẽ, thịt chất đầy đủ mang phong vị nữ nhân, hẳn dù là ăn sống thì vẫn rất ngon.
Pháp tắc: "....." nam chủ tứ ngươi đang nghĩ cái gì??? Ngươi ăn thịt ai cũng được nhưng phải chừa nữ chủ ra chứ???? Ta chỉ mong ngươi ăn nàng.... à khoan, ăn nàng???
Pháp tắc kêu ầm lên, nam chủ tứ, ý ta ăn tức là lăn giường hoan lạc, không phải là cho nàng lên đĩa xẻo thịt!!!
Pháp tắc lo sợ, nó biết tên điên này điên cỡ nào, nhưng không ngờ cái miệng của y còn không chừa nữ chủ ra. Có lẽ lúc này trong khu rừng này, y chỉ không ăn Mộ Dung Diệp Y, mấy người còn lại trong mắt y đều là những miếng thịt biết đi, khi đói bụng y sẽ tùy ý bắt người ra nướng.
.
Không biết pháp tắc quan tâm, Sở Thanh Y nghĩ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-sach-chi-menh-van-dao-dien/463861/quyen-5-chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.