Lý thợ rèn giống như đang suy nghĩ mình có thể kiếm được bao nhiêu, Lục Vân tiếp tục: "Ta liền mở một quán mì cách đó không xa, gọi là quán mì Lục Ký, sau này trong tiệm còn phải làm nồi.
”Lý thợ rèn: "Được rồi, đặt cọc một lượng, khi đến lấy nồi sẽ đưa số tiền còn lại."Lục Vân đem một lượng bạc đưa qua, tuy rằng có chút tiếc nuối số tiền kiếm được ở đây, nhưng sau này có thể làm Thủy Tiên Bao, kiếm được nhiều hơn.Vốn Lục Vân dự định đợi đủ tiền liền lại qua đây làm một cái nồi, tuy nhiên sau khi tích đủ tiền để làm nồi, cô vẫn phải đợi nhiều ngày.
Hiện tại tốt nhất đặt cọc cho thợ rèn, rồi sau đó kiếm chút tiền, nếu có đủ tiền mua nồi thì trực tiếp đến lấy luôn.Dựa theo doanh thu mấy ngày nay của Lục Vân, thời gian khoảng sáu ngày, có thể kiếm được số tiền còn lại.Buổi tối, Lục Vân mang theo sườn và thịt lợn của mình còn có bánh hoa quế trở về Liễu Thụ thôn, dọc đường đi người Liễu Thụ thôn nhìn thấy Lục Vân, đều nhìn thêm vài lần.Lục Vân cho rằng là bởi vì nguyên nhân mình mua đồ về, chẳng qua trước khi trở về, Lục Vân đem đồ của mình mua toàn bộ ở bên ngoài gói kỹ một lần, nhìn không ra nàng mua cái gì.Lại đi về phía trước vài bước, nàng gặp Lục lão nhị.Lục Vân và Lục lão nhị không nói qua mấy câu, mỗi ngày hai người chỉ có lúc cơm tối mới có thể nhìn thấy, lúc ăn cơm ngẫu nhiên nói vài câu, nhưng nhìn thấy Lục
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-sach-co-dai-dien-van-nu-phu/413994/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.