Có lẽ Thẩm Thanh Thanh thật sự không có năng khiếu, rõ ràng làm theo từng bước của anh, nhưng lại làm ra một con kỳ lân méo mó, trông như con heo nhỏ mập mạp.
“Xấu quá…”
Thấy cô chê bai, Tần Cẩn Mặc cứu lấy chiếc bánh bao định bị cô phá hủy, khen một câu dễ thương rồi đến bên cạnh, cầm tay dạy cô làm.
Thẩm Thanh Thanh vô thức ngẩng đầu, xác nhận mẹ Tần và mọi người đang tập trung gói sủi cảo, không có thời gian chú ý đến bọn họ, mới yên tâm dựa vào lòng anh học.
Dù Tần Cẩn Mặc cầm tay dạy cô làm, nhưng cuối cùng chiếc bánh bao kỳ lân vẫn không tinh xảo như anh tự làm, nhưng Thẩm Thanh Thanh vẫn rất hài lòng.
Cô cầm chiếc bánh bao kỳ lân ngắm nghía một lúc, cuối cùng tìm được việc phù hợp với mình, đó là tô màu.
Ngoài bánh bao hoa hồng và bánh bao kỳ lân, Tần Cẩn Mặc còn làm bánh bao hình quả táo, mang ý nghĩa bình an.
Bánh bao hình quả táo màu vàng, tô thêm màu đỏ ở một số chỗ sẽ trông thật hơn, mà Thẩm Thanh Thanh, người giỏi vẽ tranh, rất phù hợp với công việc này.
Sau khi bận rộn một hồi, Thẩm Thanh Thanh nếm thử viên thịt chiên thơm ngon của ông cụ Hứa trước, sau đó tận mắt chứng kiến chiếc bánh bao kỳ lân của mình nở ra trong nồi hấp, cảm thấy rất thành tựu.
Bánh bao kỳ lân quá dễ thương, cô không nỡ ăn ngay nên cầm một chiếc bánh bao hình quả táo trước.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-sach-cong-luoc-nam-phu-dau-bep/1343050/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.