Lâm Ngữ Tĩnh lắc đầu, Thẩm Thanh Thanh tiện thể gọi cô ấy ra ngoài mua bữa sáng.
Ngô Hoan vốn đang nằm trên giường không động đậy lập tức lấy lại tinh thần, thò đầu ra khỏi rèm nói: "Tớ cũng muốn ăn sáng, hai người đẹp tốt bụng mua cho tớ một phần bánh quẩy và sữa đậu nành được không?"
"Được." Thẩm Thanh Thanh lập tức đồng ý, thuận tiện hỏi Dư Duyệt muốn ăn gì.
Trên đường đi mua bữa sáng, Lâm Ngữ Tĩnh thỉnh thoảng lại mở điện thoại lên xem một chút, trên mặt hơi lo lắng.
Thẩm Thanh Thanh không cần đoán cũng biết cô ấy đang chờ đợi điều gì, vô thức hỏi: “Có đáng không?”
"Cậu chưa gặp được người trong lòng, khi nào gặp được thì mới hiểu."
Bạn trai có hứng thú với bạn mình ở ngay trước mặt mình, lại còn là bạn thân nhất của cô ấy, sao Lâm Ngữ Tĩnh có thể không để ý chứ.
Cô ấy chỉ có thể vừa tự nhủ Thanh Thanh không thể nào yêu bạn trai mình được, vừa tự an ủi bản thân người yêu trước sẽ thua trước, nếu mình rung động trước thì chịu một chút như vậy cũng được, sớm muộn gì Hàn Thừa Trạch cũng sẽ nhìn thấy trái tim cô ấy.
"Vậy thì có lẽ tớ sẽ không thể hiểu được, dù sao tớ cũng không thích ai hơn bản thân." Trước giờ Thẩm Thanh Thanh luôn tuân thủ nguyên tắc yêu mình trước khi yêu người, tuyệt đối không có thời gian dính dáng đến loại nam cặn bã ảnh hưởng đến tâm trạng mình.
"Vậy có nghĩa là cậu chưa thích
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-sach-cong-luoc-nam-phu-dau-bep/1343181/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.