Edit: Mộc Tĩnh
Beta: Winnie
*********
Sáng ngày hôm sau, Khương Trà bị tiếng chuông điện thoại đánh thức. Bàn tay cô từ trong chăn ấm vươn ra tính cầm lấy chiếc điện thoại reo inh ỏi mà ném đi nhưng lại phát hiện ra đây là tiếng chuông đặc biệt cô đặt riêng cho người ấy.
Khương Trà nhanh chóng tỉnh táo một chút, giọng nói cất lên không tránh khỏi có chút uể oải khi vừa tỉnh giấc: "A lô!"
Tiêu Tự đang ngồi trước máy tính trong phòng đọc sách, anh đưa mắt liếc nhìn khung cửa sổ, ánh mắt trời chiếu chói chang muốn cháy cả đỉnh đầu. Nghe được giọng nói còn ngái ngủ của cô gái bên kia đầu dây, anh cười: "Bây giờ cũng sắp 12 giờ trưa rồi mà em vẫn chưa dậy à?"
Không đợi Khương Trà trả lời, anh giả vờ tiếc nuối mà nói tiếp: "Vốn dĩ muốn đưa người nào đó đi ăn cơm, vậy mà người ta còn chưa rời giường. Chắc anh chỉ có thể đi ăn một mình thôi."
"Khoan đã, em dậy ngay."
Tiếng sột soạt bên kia đầu dây vang lên, chắc do quần áo cọ sát vào nhau . Lúc này giọng nói của Khương Trà vang lên: "Anh đừng cúp máy, cho em ba phút rửa mặt nhé!"
Tiêu Tự cười đến khóe mắt đều cong, có bạn gái như vậy thật đáng yêu, thật sự làm cho người ta vui vẻ.
"Được rồi."
Khương Trà dùng tốc độ nhanh nhất mà trang điểm.
"Chờ anh, anh đến đón em."
"Vâng. Anh lái xe nhớ chú ý an toàn."
Khương Trà chớp chớp mắt, cười ngốc nghếch.
Tiêu Tự lên tiếng đáp lại, chờ Khương Trà cúp máy thì nhanh chóng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-sach-cuu-vot-nhan-vat-phan-dien-khoi-hac-hoa/294510/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.