“Cái này có là gì, có anh Lâm ở đó, chúng ta còn sợ không có cơm ăn hay sao.” Lý Thái Sơn nói: “Chờ xem, anh Lâm đã nói với anh rồi, nếu có cơ hội, sẽ về đưa anh đi cùng.”
Anh ta không muốn làm việc mệt đến c.h.ế.t ở trong cái thôn này, cho nên thời điểm ăn Tết anh ta đã đến tán gẫu với anh Lâm của mình.
Anh Lâm nói với anh ra rằng trước hết hãy chăm chỉ làm việc ở trong thôn, đợi anh ấy đứng vững ở bên ngoài rồi thì đến lúc đó tình hình ổn định hơn, sẽ về dẫn anh ta đi ra ngoài.
Kim Tiểu Linh: “……” Cô ấy thấy hơi sợ hãi.
Đời này nơi xa nhất mà cô ấy từng đi là huyện thành, mà cũng mới chỉ đi có ba lần, còn lại thì trừ đi làm công ra, cô ấy không hề đi ra khỏi thôn.
Muốn đi đến thành phố lớn như thủ đô thì thật sự là không dám nghĩ.
Nhưng người có cái ý tưởng này, không chỉ có Lý Thái Sơn mà còn có cả Cố Quảng Thu.
Nếu là lúc trước có lẽ Cố Quảng Thu sẽ không nghĩ như vậy, nhưng từ khi sang bên này sinh sống, anh ấy đã thật sự bị ảnh hưởng rất nhiều từ em họ.
Kể từ khi em họ từ thủ đô trở về đã nói với anh ấy rằng sau này nếu có cơ hội thì hãy thử ra bên ngoài một chút.
Lời này cũng đã chôn xuống một hạt giống ở trong lòng Cố Quảng Thu.
Chỉ là hiện giờ gia đình em họ cũng vừa mới đi ra ngoài, cho nên còn chưa phải lúc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-sach-hanh-trinh-tim-kiem-hanh-phuc-hoan-hao-cua-nu-phu/695666/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.