Sau khi An Nhạc lại thu cắt một đám đầu tang thi, nhìn lại thấy Hạ Điềm Linh đang ngoan độc nhìn nàng, nhún vai, một bên giết tang thi, một bên đi đến rừng cây, còn Hạ Điềm Linh vẫn âm thầm nghĩ, nếu ngươi đã muốn chết, vậy nàng cũng sẽ không khách khí, vì thế, thừa dịp lúc mọi người không có chú ý, cấp tốc chạy theo.
Còn Mặc Hàn thì vẫn ở tại chỗ nhíu nhíu mày, cũng không có theo sau, có một số việc vẫn cần chính nàng tự giải quyết, hắn có thể giúp nàng, nhưng quá mực sẽ là hại nàng.
Bên này, An Nhạc đi đến nơi xa tĩnh lặng, rửa sạch tang thi rải rác ở đây, hô với không khí: "Xuất hiện đi, ta biết ngươi vẫn đi theo ta." Sau đó, Hạ Điềm Linh bước ra, vô tội nói: "Ta lo lắng ngươi xảy ra chuyện, cho nên cùng tới xem một chút." Hạ Điềm Linh nói như vậy, An Nhạc đột nhiên xoay người, trốn vào sau thân cây, 'bá bá bá', ba đạo phi tiêu đâm trên thân cây, lúc sau, bắt đầu từ chỗ cây bị đâm trúng, lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy nhanh chóng hư thối, vài giây sau, trên mặt đất cũng chỉ còn lại một bãi nước màu xanh lá, tản ra mùi tanh tưởi, nhìn không ra nửa điểm dấu vết cây cối tồn tại.
An Nhạc một bên ngăn chặn công kích của Hạ Điềm Linh, một bên chú ý tình huống chỗ đó, nhìn bãi nước tản ra tanh tưởi trên mặt đất, yên lặng không nói gì, không hổ là nữ chủ a, thứ tốt thật sự là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-sach-mat-the-chi-lam-nguoi-qua-duong-giap/1702311/quyen-2-chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.