Bốn lão nhân kia thấy bọn họ đến, đều mang lễ vật của mình ra, ngồi một bên hàn huyên:
"Lão Lưu, lão Triệu, đây là cháu gái của các ngươi sao, thật đáng yêu, mập mạp trắng nõn, thật đáng yêu."
"Đó là đương nhiên, Lâm lão đầu, tôn nữ của ta có thể so với cháu gái của các ngươi đáng yêu hơn, xem các ngươi ở trước mặt ta làm sao khoe các ngươi có cháu gái."
"Được rồi, lão Lưu, chỉ mấy ngày không gặp, ngươi làm sao vẫn một kiểm một bì (*) như vậy."
(*) Một kiểm một bì : không biết xấu hổ; không cần thể diện; mặt dày; không biết nhục.
"Lão Trương a, tuy nói lão Lưu có chút một kiểm một bì, nhưng lời hắn nói rất đúng a, cháu gái chúng ta so với cháu gái các ngươi đáng yêu hơn."
"Các ngươi, thật sự là..."
"Không biết xấu hổ, không biết nóng nảy!"
"Ai, Triệu lão đầu, người nhìn xem ngươi đi, đang êm đẹp, nói thật làm gì!"
Lão Triệu: . . . . . . Nói rất hay, thực như ngươi không có làm bọn họ tức giận vậy.
Lão Lâm: . . . . . . Đó là ai, tôi không biết hắn!
Lão Trương: . . . . . . Không biết xấu hổ, không biết nóng nảy, một kiểm một bì, khốn nạn!
? ? ? ! ! !
Xem ra bọn họ là bốn gia tộc, chia ra là Lưu gia, Triệu gia, Trương gia, Lâm gia. . . . . .
Đợi đã, Lưu Triệu Trương Lâm, vậy không phải là ta xuyên qua một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-sach-mat-the-chi-lam-nguoi-qua-duong-giap/1702433/quyen-1-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.