Khi vào lớp, có lẽ hôm nay không đến sớm như hôm qua, nên trong lớp đã có vài bạn học lẻ tẻ đang ngồi.
Vừa bước vào lớp, Lý Tuyết Y ngay lập tức thu hút ánh nhìn của vài bạn học, chủ yếu là vì Lý Tuyết Y không trang điểm mà vẫn xinh đẹp, nhìn vào khiến người ta không thể rời mắt.
“Chào buổi sáng.” Giọng nói mềm mại vang lên bên bàn của Tiêu Dĩ Hàn.
Gương mặt lạnh lùng của Tiêu Dĩ Hàn dưới ánh mặt trời sáng sớm tựa như được phủ một tầng ánh sáng.
Lý Tuyết Y đặt sữa đậu nành và bánh bao lên bàn cậu, lấy bánh bao ra đưa tới bên môi mỏng của cậu, Tiêu Dĩ Hàn ngẩng mắt lạnh lẽo nhìn Lý Tuyết Y.
Lý Tuyết Y mỉm cười với cậu, “Ăn sáng trước đã, rồi hãy làm bài ôn tập.” Hôm qua vừa mới thi toán, không biết cô thi được bao nhiêu điểm?
Tiêu Dĩ Hàn dường như hiểu được độ khó chơi của cô, bàn tay thon dài trắng trẻo tiếp nhận bánh bao, há to miệng mà ăn.
Lý Tuyết Y vui vẻ cười, vừa ăn vừa nhìn cậu, Tiêu Dĩ Hàn không vì sự chú ý của Lý Tuyết Y mà cảm thấy ngại ngùng, thậm chí vẫn coi cô như không khí.
Có lẽ cậu chỉ chấp nhận bữa sáng và bữa trưa của cô để không phải bị cô quấy rầy, tìm chút yên tĩnh cho lỗ tai.
Các bạn trong lớp: “….” Như thể sáng sớm đã bị phát một đống thức ăn cho chó.
Rất nhanh đã ăn xong, không nhìn thêm một cái nào về Lý Tuyết Y, tiếp tục làm bài ôn tập.
Lý Tuyết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-sach-nu-phu-em-vua-mem-lai-vua-ngot/2673625/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.