Hôm qua mặc quần áo của.JK la cà ở nhà họ Trần, hôm nay mặc một chiếc váy thiếu nữ màu hồng nhạt.
Từ Tuyết Kiều buộc hai cái đuôi ngựa, miệng ngậm kẹo que.
Một chiếc váy công chúa hồng nhạt xinh đẹp làm nổi bật lên sức sống thanh xuân, lại có vẻ thuần khiết rực rỡ.
Đôi chân thon gọn xỏ chiếc vớ và một chiếc giày da màu nâu gọn gàng, càng thêm nghịch ngợm đáng yêu.
Lúc này cô đắc ý dạt dào nhìn Lục Vân Phong.
"Ký tên đi, kẻ lắm tiền."
Lục Vân Phong kéo hợp đồng qua, đọc một lượt từ đầu đến cuối, cười khổ: "Sau này nếu truyền thông phỏng vấn cô, hỏi cô việc làm ăn thành công nhất là cái nào, cô nên nhớ rõ là lần này."
"Ừm hứm"
Nhìn Lục Vân Phong cẩn thận đọc nội dung hợp đồng, Từ Tuyết Kiều cười như không cười.
Hừ! Để cô xem hăn lấy lý do gì để qua loa lấy lệ cô.
Lục Vân Phong nhìn hợp đồng xong thì gật đầu: "Không thành vấn đề."
Từ Tuyết Kiều rất ngạc nhiên: "Không thành vấn đề?"
"Ừ"
Lục Vân Phong cầm bút lên ký tên, roẹt roẹt vài đường đã ký xong. Sau đó đưa hợp đồng cho Từ Tuyết Kiều.
Từ Tuyết Kiều không cần nhìn, cô đã nhìn chằm chằm rồi, Lục Vân Phong không chơi xảo trá, thật sự ký tên của mình,
còn ấn dấu vân tay.
Lúc này Từ Tuyết Kiều không cầm lấy hợp đồng, chỉ khiếp sợ nhìn Lục Vân Phong, trong lòng vô cùng chấn động.
Chuyện gì thế này? Người này đang giở trò gì vậy?
Chỉ vì một câu nói vui đùa mà thật sự chuyển cổ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-sach-phan-dien-dao-hoa/575228/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.