Lục Vân Phong cảm thấy... mấy cái hố trong đầu óc của tác giả quyển sách này thật sự nên tìm chút phân trâu để lấp đi.
Cái quái quỷ gì thế này?
Mấy nữ chính này đang giỡn mặt cái gì đây? Còn muốn mặt mũi nữa hay không?
Ngay cả giác ngộ này cũng không đuổi kịp hẳn thì còn làm nữ chính cái quái gì?
Cứu người ngại đắt tiền... Con mẹ nó hẳn chưa nghe nói bao giờ.
Nhưng mà không được, mục đích cuối cùng của hắn là khiến hai nữ chính này nhanh chóng tránh xa hắn, Long Hạo Thiên chỉ có thể biến mất một ngày, sau một ngày, hai người phụ nữ này đều là ngòi nổ kịch bản.
Lục Vân Phong lại ôm Từ Tuyết Kiều, cười hì hì nói: "Em gái Tuyết Kiều à, tôi là Lục Vân Phong, người xấu đấy. Tôi cũng nhìn thấy vừa rồi cô vừa ra mặt cho cô thư ký này, tôi không lừa cô đâu, cô thuận tay lấy ra một trăm tám mươi nghìn cứu người đi, nếu không thì... năm mươi nghìn cũng được?"
'Từ Tuyết Kiều chậm rãi lắc đầu: "Không tiện." "Này, cô thật là... Như vậy đi, chỉ cần cô thuê cô ấy thôi, tiền lương do tôi trả, cô không cần bỏ ra một đồng nào, như
vậy đã được chưa?"
Từ Tuyết Kiều vẫn lắc đầu: "ồ, tôi biết rồi, anh đang bắt chẹt tôi."
Sắc mặt Lục Vân Phong sắp thành màu gan heo.
"Tôi bắt chẹt cô để làm cái gì? Không cần cô bỏ tiền, người là của cô, làm việc cho cô, còn..."
"Loại chuyện tốt này làm sao có thể đến lượt tôi chứ?” Từ Tuyết Kiều nói: "Chäc chẳn là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-sach-phan-dien-dao-hoa/575252/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.