🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đồng Hổ vẫn cười hề hề, ôm Tạ Yên nói:

 

"Thôi nào vợ yêu, đừng gi/ận nữa mà."

 

Tạ Yên hừ một tiếng mới chịu bỏ qua chuyện vạch trần tôi, sau đó xoay người lên máy bay.

 

Đồng Hổ nhảy chân sáo vẫy tay với tôi: "Bye bye, làm xong đồ sẽ tìm cậu!"

 

Đôi mắt cậu ấy lấp lánh màu vàng hổ phách.

 

Ngay cả khát vọng về hạnh phúc cũng dâng trào đến sắp tràn ra ngoài.

 

Chúng tôi ai cũng không ngờ tới.

 

Đồng Hổ sẽ ch*t vào ngày cậu ấy làm xong chiếc nhẫn.

 

Đó là một vụ t/ai n/ạn xe hơi thảm khốc.

 

Đồng Hổ bị mảnh vỡ xe đ/âm xuyên qua người.

 

Ngay cả răng nanh cũng rụng mất một chiếc, m/áu lan đến tận chân tôi.

 

Cậu ấy nhìn trời, nhưng đồng tử đã không còn tiêu cự.

 

Đôi môi mấp máy vô lực, nhưng không nghe thấy tiếng động.

 

Tôi r/un r/ẩy ghé tai lắng nghe:

 

"Yên..."

 

"Tạ... Yên..."

 

Cậu ấy từ đầu đến cuối.

 

Vẫn chỉ gọi một cái tên đó.

 

Cho đến khi đôi mắt hoàn toàn mất đi ánh sáng.

 

Tôi lấy từ lòng bàn tay cậu ấy ra chiếc nhẫn nhuốm đầy m/áu.

 

Như người mất h/ồn.

 

Không thể phản ứng gì.

 

Tiếng còi xe cấp c/ứu chói tai vang lên xung quanh.

 

Bùi Cảnh chạy đến ôm chầm lấy tôi.

 

Giơ tay che mắt tôi lại:

 

"Quý Thụy Dương, chúng ta đừng nhìn..."

Sau ngày hôm đó.

 

Tôi hoàn toàn mất tiếng suốt một tuần.

 

Không thể chấp nhận việc người bạn thân nhất rời bỏ mình.

 

Tôi bắt đầu thường xuyên gặp á/c mộng.

 

Thường xuyên mơ thấy khoảnh khắc Đồng Hổ qu/a đ/ời.

 

Tôi luôn gi/ật mình tỉnh giấc, rồi phát hiện ra mặt mình ướt đẫm.

 

Bùi Cảnh nhìn tôi với ánh mắt lo lắng, cúi đầu hôn từng chút một lên nước mắt của tôi, khàn giọng nói:

 

"Đừng khóc nữa, bảo bối... Anh còn có em."

 

Tôi bất chợt ôm ch/ặt lấy Bùi Cảnh.

 

Tôi hung hăng hôn cậu ấy.

 

Sự ra đi của Đồng Hổ bắt đầu nhắc nhở tôi.

 

Về kết cục phải ch*t của tra công trong truyện.

 

Tôi muốn ôm chút hy vọng mong manh.

 

Muốn được ở bên Bùi Cảnh mãi mãi.

 

Nhưng đến ngày hôm sau khi đ/á/nh răng, tôi lại đột nhiên nôn ra một ngụm m/áu đen.

 

Ngay cả kết cục của tôi cũng sắp đến rồi.

Tôi tranh thủ thời gian đến tìm Tạ Yên.

 

Bên trong căn biệt thự rộng lớn.

 

Toàn bộ tầng một u ám, được bố trí thành linh đường.

 

Tạ Yên một mình quỳ trước qu/an t/ài bằng băng, mái tóc dài màu xám khói buông xuống thắt lưng.

 

Anh ta quay lưng về phía tôi nói: "Không tiếp khách, mời về cho."

 

Bảy ngày trôi qua, anh ta vẫn chưa chôn cất Đồng Hổ.

 

Cứ như vậy mà canh giữ th* th/ể.

 

Giống như người mất trí.

 

Tôi nói: "Tôi có đồ của Đồng Hổ muốn đưa cho cậu."

 

Nghe vậy.

 

Tạ Yên mới có chút phản ứng.

 

Tôi đưa chiếc nhẫn cho anh ta: "Đây là thứ cậu ấy làm cho cậu trước khi ch*t."

 

Tạ Yên nhận lấy chiếc nhẫn bằng hổ phách trong suốt màu vàng cam.

 

Cứ nhìn mãi.

 

Hốc mắt dần dần đỏ lên.

 

"Giống màu mắt của anh ấy..."

 

Tạ Yên hôn lên chiếc nhẫn.

 

Trong nỗi đ/au đớn, nước mắt chảy dài trên má.

 

Tôi không tiện xem tiếp, xoay người rời đi.

 

Trên đường về, Bùi Cảnh đột nhiên nói: "Không biết vì sao, em luôn có cảm giác anh cũng sẽ rời xa em."

 

Cậu ấy thở dài: "Nếu người ch*t là anh, có lẽ em cũng sẽ trở nên giống như Tạ Yên."

 

Cũng chính vào khoảnh khắc này.

 

Tôi bỗng nhiên không muốn chấp nhận cái ch*t.

 

Tôi không muốn rời đi.

 

Không muốn bỏ lại Bùi Cảnh một mình.

 

Hệ thống muốn tôi ch*t vì bệ/nh tật.

 

Tôi sẽ bắt đầu từ hôm nay, cố gắng hết sức để giữ gìn sức khỏe.

 

Tôi không tin.

 

Tôi không sống nổi cái mạng này.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.