"Vẫn còn hơi sốt." Diệp Gia nén lại sự kinh ngạc, vô cùng tỉnh táo nói: "Nhuy Tả Nhi, đến sau bếp hỏi tổ mẫu một chút. Đã nấu xong nước nóng chưa? Nếu đã nấu xong, gọi tổ mẫu múc chén cháo bưng tới đây."
Mặc dù Nhuy Tả Nhi không nói rõ ràng, nhưng nghe hiểu. gật gật đầu, nện bước chân nhỏ ngắn đi ra ngoài.
Diệp Gia nhìn người trên giường một chút. Người kia yên lặng, giống như đang trầm tư. Thế là nàng bưng chậu ra ngoài đổ nước, lại thay nước lạnh sạch sẽ vào chậu đi vào nhà. Nam nhân đã nằm xuống.
Khi trong phòng chỉ còn hai người, Diệp Gia bất ngờ có chút khó chịu. lại liếc mắt nhìn nam nhân trẻ tuổi không biết đang suy nghĩ gì, không biết nên nói gì để phá vỡ sự yên tĩnh. Đúng lúc này Dư thị mang theo một thùng nước nóng tiến đến. Diệp Gia dứt khoát múc nước nóng đổ vào trong chậu. Trên người có vết thương phải giữ sạch sẽ, nếu không thời tiết nóng lên, bị thối thì vết thương có thể sẽ thối rửa.
Thay nước nóng xong, Diệp Gia lại thấy khó xử.
Lúc trước người này hôn mê, ai lau người cho cũng được. Bây giờ đã tỉnh, đối diện với khuôn mặt và đôi mắt này. Diệp Gia làm sao còn có thể hạ thủ cởi y phục cho hắn được? Nàng đang do dự có nên gọi Dư thị đến lau không. Ngẩng đầu, ánh mắt Dư thị lóe lên, quay đầu bước đi.
Vừa đi vừa nói thâm Doãn An đã vài ngày không ăn gì chắc là đã đói bụng, bà ấy đến bếp bưng chén cháo tới.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/2324745/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.